Danh sách Chapter
Chapter 200
Chapter 199
Chapter 198
Chapter 197
Chapter 196
Chapter 195
Chapter 194
Chapter 193
Chapter 192
Chapter 191
Chapter 190
Chapter 189
Chapter 188
Chapter 187
Chapter 186
Chapter 185
Chapter 184
Chapter 183
Chapter 182
Chapter 181
Chapter 180
Chapter 179
Chapter 178
Chapter 177
Chapter 176
Chapter 175
Chapter 174
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 95
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 71
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 66
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 50
Chapter 49
Chapter 48
Chapter 47
Chapter 46
Chapter 45
Chapter 44
Chapter 43
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Chapter 6
Chapter 5
Chapter 4
Chapter 3
Chapter 2
Chapter 1
Tô Trường Phong nói: "Thiệu tổng, vậy tôi nói rõ. Từ giờ trở đi, công ty Hán Phong các người lập tức rời khỏi thị trường Hàng Thành, trước hừng đông ngày mai phải cút ra khỏi Hàng Thành. Đây chính là điều kiện tôi đến bàn với anh.”
"Cái gì?" Thiệu Minh Dương cho là mình nghe lầm: "Anh lặp lại lần nữa?"
Tô Trường Phong cười cười: "Lời hữu ích không nói hai lần. Anh có thể không nghe, nhưng hậu quả thì chưa chắc anh chịu nổi.”
Nói đến đây, nét mặt của hắn rất nghiêm túc.
"Tôi để lại công ty, chỉ bảo anh cút ra khỏi Hàng Thành, chừa đường lui cho anh. Nếu không chỉ dựa vào chuyện anh cấu kết với người khác, mưu đồ quấy rối Thanh Ca thì tôi có thể giết anh rồi!"
Toàn thân Thiệu Minh Dương chấn động.
Không biết vì sao, lúc này Tô Trường Phong làm anh ta cảm thấy rất hoảng sợ...
"Anh cho rằng mình là ai? Chỉ là tài xế của công ty Trường Ca thôi mà dám uy hiếp Thiệu tổng của chúng tôi?" Quản lý bộ tài vụ bên cạnh Thiệu Minh Dương lạnh giọng châm chọc.
"Đúng thế, anh nghĩ rằng Thiệu tổng sẽ bị dọa sao? Trường Ca các người thật là chán sống, phải cút ra Hàng Thành chính là các người, không phải chúng tôi!" Quản lý bộ pháp vụ cũng phụ họa theo.
Tô Trường Phong không muốn để ý tới họ, chỉ nhìn về phía Thiệu Minh Dương trầm mặc không nói câu nào.
"Thiệu tổng, cho anh năm phút, suy nghĩ thật kỹ đi.”
Nói xong, hắn đứng lên, đi ra bên ngoài quán cà phê, rút ra một điếu thuốc rồi châm lên.
Sáu năm trước Tô Trường Phong không dính đến rượu thuốc lá. Nhưng ở Bắc Cảnh nhiều năm, trải qua nhiều sinh ly tử biệt và chém giết thảm thiết, khói và rượu đã trở thành hai loại linh dược để tế cho anh em, an ủi tâm linh.
"Thiệu tổng, anh nghĩ gì thế? Chúng ta không cần khách sáo với công ty Trường Ca, cứ tung ra chiêu át chủ bài đi.” Hai cô gái một trái một phải ôm lấy cánh tay Thiệu Minh Dương, lên tiếng thúc giục.
Theo kế hoạch của Thiệu Minh Dương, bảo tên đầu sói dẫn người đi tìm Tống Thanh Ca chỉ là bước đầu tiên. Nếu như Tống Thanh Ca vẫn cứng đầu thì họ còn chiêu ghê gớm hơn nữa.
"Nhốn nháo cái gì, im miệng hết cho tôi!" Thiệu Minh Dương tâm phiền ý loạn, gầm lên một tiếng.
Hai cô gái lập tức không dám nói nữa.
Thiệu Minh Dương cứ cảm thấy chuyện này có gì đó là lạ.
Tên đầu sói và những người gã dẫn theo thật sự bị Tô Trường Phong tố cáo nên bị mang đến Bắc Cảnh sao? Trong đó còn có ẩn tình gì khác không?
Lăn lộn trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, Thiệu Minh Dương vẫn tương đối mẫn cảm với nguy cơ tiềm tàng, đây cũng là nguyên nhân anh ta còn sinh tồn được đến nay.
Anh ta cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại vừa rồi của Lão Lý.
Lão Lý này là người trong Thương Hội Hàng Thành, rất có năng lực.
"Lão Lý, giúp tôi điều tra thêm hậu trường của công ty mậu dịch Trường Ca.”
Lão Lý nói: "Được, chờ tôi một lát.”
Sau chừng ba phút, Lão Lý trả lời điện thoại, trong giọng nói lộ ra một tia phức tạp: "Thiệu tổng... công ty Trường Ca này không tầm thường.”
"... Sao không tầm thường? Không phải chỉ là một công ty mới sao?" Thiệu Minh Dương cảm thấy khó hiểu. Nếu Trường Ca không phải công ty mới thì anh ta cũng không dám đối phó trắng trợn như thế.
Lão Lý trầm mặc một lát, sau đó nói: "Thiệu tổng, chỉ sợ anh không biết, khi công ty Trường Ca khánh thành có những ai tham gia tiệc không?"
"Ai...”
"Cái gì?" Thiệu Minh Dương cho là mình nghe lầm: "Anh lặp lại lần nữa?"
Tô Trường Phong cười cười: "Lời hữu ích không nói hai lần. Anh có thể không nghe, nhưng hậu quả thì chưa chắc anh chịu nổi.”
Nói đến đây, nét mặt của hắn rất nghiêm túc.
"Tôi để lại công ty, chỉ bảo anh cút ra khỏi Hàng Thành, chừa đường lui cho anh. Nếu không chỉ dựa vào chuyện anh cấu kết với người khác, mưu đồ quấy rối Thanh Ca thì tôi có thể giết anh rồi!"
Toàn thân Thiệu Minh Dương chấn động.
Không biết vì sao, lúc này Tô Trường Phong làm anh ta cảm thấy rất hoảng sợ...
"Anh cho rằng mình là ai? Chỉ là tài xế của công ty Trường Ca thôi mà dám uy hiếp Thiệu tổng của chúng tôi?" Quản lý bộ tài vụ bên cạnh Thiệu Minh Dương lạnh giọng châm chọc.
"Đúng thế, anh nghĩ rằng Thiệu tổng sẽ bị dọa sao? Trường Ca các người thật là chán sống, phải cút ra Hàng Thành chính là các người, không phải chúng tôi!" Quản lý bộ pháp vụ cũng phụ họa theo.
Tô Trường Phong không muốn để ý tới họ, chỉ nhìn về phía Thiệu Minh Dương trầm mặc không nói câu nào.
"Thiệu tổng, cho anh năm phút, suy nghĩ thật kỹ đi.”
Nói xong, hắn đứng lên, đi ra bên ngoài quán cà phê, rút ra một điếu thuốc rồi châm lên.
Sáu năm trước Tô Trường Phong không dính đến rượu thuốc lá. Nhưng ở Bắc Cảnh nhiều năm, trải qua nhiều sinh ly tử biệt và chém giết thảm thiết, khói và rượu đã trở thành hai loại linh dược để tế cho anh em, an ủi tâm linh.
"Thiệu tổng, anh nghĩ gì thế? Chúng ta không cần khách sáo với công ty Trường Ca, cứ tung ra chiêu át chủ bài đi.” Hai cô gái một trái một phải ôm lấy cánh tay Thiệu Minh Dương, lên tiếng thúc giục.
Theo kế hoạch của Thiệu Minh Dương, bảo tên đầu sói dẫn người đi tìm Tống Thanh Ca chỉ là bước đầu tiên. Nếu như Tống Thanh Ca vẫn cứng đầu thì họ còn chiêu ghê gớm hơn nữa.
"Nhốn nháo cái gì, im miệng hết cho tôi!" Thiệu Minh Dương tâm phiền ý loạn, gầm lên một tiếng.
Hai cô gái lập tức không dám nói nữa.
Thiệu Minh Dương cứ cảm thấy chuyện này có gì đó là lạ.
Tên đầu sói và những người gã dẫn theo thật sự bị Tô Trường Phong tố cáo nên bị mang đến Bắc Cảnh sao? Trong đó còn có ẩn tình gì khác không?
Lăn lộn trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, Thiệu Minh Dương vẫn tương đối mẫn cảm với nguy cơ tiềm tàng, đây cũng là nguyên nhân anh ta còn sinh tồn được đến nay.
Anh ta cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại vừa rồi của Lão Lý.
Lão Lý này là người trong Thương Hội Hàng Thành, rất có năng lực.
"Lão Lý, giúp tôi điều tra thêm hậu trường của công ty mậu dịch Trường Ca.”
Lão Lý nói: "Được, chờ tôi một lát.”
Sau chừng ba phút, Lão Lý trả lời điện thoại, trong giọng nói lộ ra một tia phức tạp: "Thiệu tổng... công ty Trường Ca này không tầm thường.”
"... Sao không tầm thường? Không phải chỉ là một công ty mới sao?" Thiệu Minh Dương cảm thấy khó hiểu. Nếu Trường Ca không phải công ty mới thì anh ta cũng không dám đối phó trắng trợn như thế.
Lão Lý trầm mặc một lát, sau đó nói: "Thiệu tổng, chỉ sợ anh không biết, khi công ty Trường Ca khánh thành có những ai tham gia tiệc không?"
"Ai...”
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận