Danh sách Chapter

Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

"Bà nội, mọi chuyện rất thuận lợi, Tống Thanh Ca ký tên rồi.” Khóe miệng anh ta nhếch ra, cười rất đắc ý.  

Mắt lão phu nhân và Tống Thế Ân sáng lên, đều rất kích động.  

"Thật à? Tống Thanh Ca ký thật rồi?" Tống Thế Ân lại không tin mọi chuyện sẽ thuận lợi như vậy.  

"Thật mà. Không tin mọi người xem đi.” Tống Khải đưa hợp đồng qua, sau đó rút ra một trang giấy đã ký tên từ bản hợp đồng thật dày.  

Chân tướng là trang ký tên này chẳng liên quan gì đến hợp đồng mua đứt tuổi nghề, mà là một phần hợp đồng khác.  

Mà đó là hợp đồng ghi nhận Tống Thanh Ca chuyển nhượng công ty không ràng buộc điều kiện cho Tống Gia!  

Nói cách khác, Tống Gia dùng thủ đoạn hèn hạ để Tống Thanh Ca ký tên trên hợp đồng chuyển nhượng công ty Trường Ca vô điều kiện. Từ giờ trở đi, công ty mậu dịch Trường Ca là của Tống Gia...  

Lão phu nhân nhìn hợp đồng, hết sức hài lòng.  

"Tiểu Khải, bà nội không nhìn lầm cháu, cháu làm không tệ.”  

Tống Thế Ân cũng vui vẻ: "Mẹ, hôm nay thật là song hỉ lâm môn. Thanh Mạn đính hôn, công ty Trường Ca bị chúng ta chiếm lấy! Hôm nay con muốn uống thêm hai ly, ha ha!"  

"Không sai, thật sự phải uống thêm hai ly.” Đôi mắt lão phu nhân chớp động, "Đợi chút nữa mẹ sẽ tuyên bố chuyện này trước mặt mọi người trên buổi tiệc.”  

"Cháu đã có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của gia đình chú hai khi nghe thấy tin này.” Tống Khải cười trên nỗi đau của người khác: "Sợ là bọn họ còn khó chịu hơn ăn phải chuột chết, ha ha! Ha ha!"  

"Anh, chuyện gì mà vui vẻ vậy?"  

Tống Thanh Mạn kéo vị hôn phu Vưu Hạo Trạch đi đến.  

Hôm nay hai người đều ăn mặc rất tinh xảo vừa vặn. Tống Thanh Mạn mặc một bộ lễ phục màu đỏ, dáng người uyển chuyển được phơi bày hết ra. Còn Vưu Hạo Trạch thì khoác lên người một bộ âu phục màu trắng, nhìn như bạch mã hoàng tử.

Tống Khải kể lại chuyện kế hoạch đã thành công cho Tống Thanh Mạn, nghe xong, Tống Thanh Mạn cũng vui vẻ ra mặt.  

"Quá tốt, mất đi Trường Ca, em xem Tống Thanh Ca còn đắc ý cái gì!" Nói xong, cô nhìn về phía Vưu Hạo Trạch bên cạnh: "Hạo Trạch, mau tới ra mắt bà nội."  

Đây là lần đầu tiên Vưu Hạo Trạch gặp lão phu nhân, trước đó mặc dù anh ta từng tới Tống Gia, nhưng chưa lần nào gặp được.  

"Chào bà nội, đây là quà cháu tặng bà, hi vọng bà thích." Vưu Hạo Trạch đưa một Cửu Nhãn Thiên Châu cho lão phu nhân.  

Tống Thanh Mạn vội vàng nói: "Bà nội, Cửu Nhãn Thiên Châu này rất quý, là Hạo Trạch mua ở tiệm đồ cổ, nghe nói có pháp lực có thể kéo dài tuổi thọ, Hạo Trạch tốn hết hai mươi vạn đó."  

"Ồ? Quý như vậy sao?" Trên mặt Lão phu nhân tràn đầy yêu thích, nhận lấy quà rồi lập tức đeo lên cổ.  

Bà nhìn Vưu Hạo Trạch, càng nhìn càng thuận mắt.  

"Vẫn là Thanh Mạn biết cách tìm chồng, công việc tốt, gia thế cao, còn hiếu thuận, mạnh hơn thứ rác rưởi Tống Thanh Ca tìm nhiều!"  

Nghĩ đến Tô Trường Phong, lão phu nhân hận không thể chụp chết hắn.  

Tống Khải đứng một bên hừ  và nói: "Bà nội, sao bà lại gộp chung em rể với tên vô dụng kia? Em rể là phó tổng của công ty lớn, lương một năm mấy triệu, thứ rác rưởi ăn bám như hắn ta có thể so được sao?" 
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận