Danh sách Chapter

Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Diệu Tiên nhìn thoáng qua Phá Quân, lên tiếng phân tích: "Có thể là vì Tô Trường Phong và hắn từng là người của chiến bộ, cho nên chiến bộ mới tham dự vào."  

Tưởng Nam ngẫm nghĩ, sau đó gật gật đầu, cảm thấy có lý.  

Lâm Diệu Tiên lại nói: "Nhưng chắc chắn Tào Tổng sẽ được thả ra. Cậu ta là con cháu của Tào gia Đế Kinh, chiến bộ địa phương căn bản không thể trêu vào."  

Phá Quân đứng bên cạnh hừ lạnh một tiếng: "Các người không quan tâm chị dâu tôi chút nào sao? Cô ấy là do các người dẫn đến, nếu xảy ra chuyện gì thì các người chịu trách nhiệm nổi không?"  

Lâm Diệu Tiên tức giận: "Cậu tên là gì, chúng tôi làm việc cần cậu dạy sao? Đúng là anh em của Tô Trường Phong, đều chẳng có tố chất giống như hắn!"  

Tưởng Nam khoát tay áo: "Đừng nói mấy lời này, chúng ta đưa Thanh Ca trở về đi."  

"Ừm."  

Sau đó Lâm Diệu Tiên bảo một nữ phục vụ cõng Tống Thanh Ca, dẫn theo Tưởng Nam cùng rời đi.  

Sau khi Phá Quân rời khỏi quán rượu thì đi thẳng đến nhà tổ Tô Gia.  

"Đại ca, chuyện là như vậy. Tôi đã bảo Đỗ Khuê thông báo cho gia chủ Tào gia Đế Kinh và người phụ trách tập đoàn Kinh Đằng đến." Phá Quân nói.  

Đáy mắt Tô Trường Phong b ắn ra hai luồng sát khí sắc bén.  

"Dẫn tôi đi gặp Tào Thụy kia."  

"Tuân lệnh!"  

Ngục giam chiến bộ Hàng Thành.  

"Cho tôi ra ngoài! Các người thật to gan, dám tự ý giam giữ tôi! Đỗ Khuê, có tin tôi ra tới thì chơi chết ông hay không!"  

Tào Thụy bị giam trong một phòng đơn, lúc này anh ta đã nôn nóng bất an, như muốn bùng nổ.  

Hai quân sĩ nhìn thoáng qua Tào Thụy, đáy mắt có lửa giận, nhưng đều không nhúc nhích. Bởi vì Đỗ Khuê đã cảnh cáo bọn họ, không có lệnh của ông thì không thể với Tào Thụy.  

Nhìn thấy hai người không dám động, Tào Thụy càng tin chắc Đỗ Khuê không dám làm gì mình.  

"Đỗ Khuê, làm rùa đen rút đầu cái gì, cút ra đây!"  

Tào Thụy tiếp tục la to, đồng thời cũng đang mong mỏi Tào gia mau đến để trừng trị Đỗ Khuê và Phá Quân dám đánh mình một trận.  

Vừa rồi trên đường tới, Đỗ Khuê cũng không cho người tịch thu điện thoại của anh ta, cho nên anh ta đã dùng di động liên hệ với chú hai của mình, kể lại mọi chuyện cho ông. Bởi vì những mối quan hệ ở Giang Tỉnh đều là chú hai anh ta quản lý.  

Chú hai nghe xong thì giận tím mặt, nói sẽ lập tức phái người tới s9o1n người.  

Quả nhiên, nửa giờ sau có người tìm đến Đỗ Khuê.  

Người đến có lai lịch không nhỏ, chính là phó hội trưởng Thương Hội Giang Tỉnh —— Đoạn Chấn.  

Có thể nói Thương Hội Giang Tỉnh là một tay che trời trong giới kinh doanh, quyền lực cực lớn. Đoạn Chấn thân là phó hội trưởng, địa vị tương đương với thủ lĩnh một thành phố.  

"Đỗ Thống lĩnh, tôi nói thẳng, tôi được ông hai của Tào gia phái tới rước người. Ông hai dặn dò là  trong nửa giờ muốn gặp được cháu mình. Nếu không chức vị của Đỗ Thống lĩnh sẽ được xem xét lại lần nữa."  

Ý uy hiếp trong lời nói của Đoạn Chấn hết sức rõ ràng.  

Nhưng Đỗ Khuê đâu để mình bị ông ta uy hiếp: "Đoàn hội trưởng, ông đang uy hiếp ta?  Mặc dù Đỗ Khuê này không phải Đại tướng nơi biên cương, nhưng cũng không phải người mà ông có thể uy hiếp!"  

Nếu nghiêm túc thật thì Đỗ Khuê căn bản không cần nể măt ông ta, huống chi ông ta dã ăn nói khó nghe như vậy.  

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận