Danh sách Chapter

Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1
Chapter trước Chapter 200

Không đợi Tưởng Lệ ra mặt hòa giải, vợ của Tưởng Ôn Thư là Đổng Oánh đi đến, bà ta cười lạnh hai tiếng: "Anh cả, anh chấp nhặt với tên nhà quê làm gì? Đừng nóng giận, tức điên ảnh hưởng sức khoẻ thì làm sao."  

Tưởng Ôn Võ hừ một tiếng, không nói gì.  

Đổng Oánh cười tủm tỉm nói: "Anh cả, có khách quý tới cửa, Ôn Thư đang tiếp khách, anh cũng ra ngoài nghênh đón chút đi."  

"Được." Tưởng Ôn Võ lặng lẽ nhìn thoáng qua Tô Trường Phong, nhanh chân đi ra phòng tiếp khách.  

Đổng Oánh nghiền ngẫm nhìn Tô Trường Phong một chút, lại nhìn về phía Tưởng Lệ, cười cười: "Chị cả, con rể nhà chỉ thật sự là lợi hại. Vừa gặp mặt đã làm anh cả tức giận."  

Tưởng Lệ có chút buồn bực, trách cứ nhìn Tô Trường Phong một cái, chẳng qua cũng không nói gì.  

Đổng Oánh không để ý đến gia đình Tưởng Lệ nữa mà nhìn về phía đám người, cất cao giọng nói: "Tất cả mọi người chuẩn bị đi, lát nữa lão phu nhân và lão gia sẽ tới."  

Nói xong, bà liền đi ra ngoài.  

Thật ra ban đầu buổi tiệc thọ hôm nay không tới phiên Đổng Oánh đến thu xếp, dù sao bà ta chỉ là vợ của cậu hai Tưởng gia.  

Nhưng vợ của Tưởng Ôn Võ không khoẻ lắm, không muốn nhọc lòng vào những việc này, cho nên trao quyền cho Đổng Oánh.  

Đổng Oánh rất hưởng thụ cảm giác được nắm quyền lực đó.  

Rất nhanh, phần lớn khách khứa Tưởng gia mời đều đến, trong phòng khách càng thêm náo nhiệt.  

Những quý khách kia đều ăn mặc lộng lẫy, khí thế không tầm thường, có vẻ đều là nhân vật nổi tiếng của Kim Thành.  

Nhưng những người ở đây đều là cặn bã trong mắt Tô Trường Phong, không tính là gì.  

Đường đường là Thương Long chiến thần, hắn mới là vị khách tôn quý nhất!  

Mà đúng lúc này, đám người trong phòng khách bỗng nhiên ồn ào lên. Chỉ thấy một đôi vợ chồng già được o bế bao quanh mà đi đến.  

Hai ông bà cụ này chính là cha mẹ của Tưởng Lệ...

Mặc dù lão gia và lão phu nhân Tưởng gia đều bảy tám chục tuổi, nhưng sắc mặt hai người đều hồng nhuận, rất khoẻ mạnh.  

Lão gia gọi Tưởng Chí An, lão phu nhân tên là Quách Thúy Liên, hai người kinh doanh ở Kim Thành mấy chục năm, hiển nhiên cũng tương đối có uy vọng.  

Tưởng Lệ nhìn hai cụ, bước nhanh tới, tâm tình khó tránh khỏi kích động, giọng nói cũng khẽ run lên: "... Cha... Mẹ..."  

Hai người nhìn về phía Tưởng Lệ, ánh mắt vẫn nghiêm khắc y như hơn hai mươi năm trước.   

"Cô còn biết trở về?" Tưởng Chí An lạnh lẽo nói: "Nếu không phải anh và em của cô cùng xin tôi và mẹ cô thì cô không có cơ hội trở về, hiểu chưa?"  

Tưởng Lệ cúi đầu: "Cha, con biết. Cám ơn cha và mẹ đã cho con cơ hội lần này."  

Lão phu nhân phất phất tay: "Được rồi, đừng truy cứu chuyện trước kia, dừng ở đây đi."  

"Cảm ơn mẹ." Tưởng Lệ chùi chùi nước mắt, vội nói với Tống Thanh Ca bên cạnh: "Thanh Ca, mau tới chào hỏi bà ngoại và ông ngoại của con."  

Tống Thanh Ca vội lôi kéo Tô Trường Phong cùng tiến lên, chuẩn bị mừng thọ cho lão phu nhân.  

Nhưng lão phu nhân chỉ thản nhiên nói: "Không cần."  

Mặc dù bà biểu thị không truy cứu chuyện Tưởng Lệ trở mặt với trong nhà vào hơn hai mươi năm, nhưng không có nghĩa là bà đã tiếp nhận gia đình Tưởng Lệ.
Chapter trước Chapter 200
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận