Danh sách Chapter
Chapter 200
Chapter 199
Chapter 198
Chapter 197
Chapter 196
Chapter 195
Chapter 194
Chapter 193
Chapter 192
Chapter 191
Chapter 190
Chapter 189
Chapter 188
Chapter 187
Chapter 186
Chapter 185
Chapter 184
Chapter 183
Chapter 182
Chapter 181
Chapter 180
Chapter 179
Chapter 178
Chapter 177
Chapter 176
Chapter 175
Chapter 174
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 95
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 71
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 66
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 50
Chapter 49
Chapter 48
Chapter 47
Chapter 46
Chapter 45
Chapter 44
Chapter 43
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Chapter 6
Chapter 5
Chapter 4
Chapter 3
Chapter 2
Chapter 1
Tô Trường Phong cười cười: "Thanh Ca, sáng mai chúng ta đến trung tâm Thịnh Hải tham quan văn phòng công ty đi.”
Tống Thanh Ca ngẩn người: "Tham quan văn phòng công ty nào?”
Tô Trường Phong cười nói: "Đương nhiên văn phòng do em mở rồi.”
.Tống Thanh Ca có chút im lặng: "Quách tổng lại không ký hợp đồng với em, lấy đâu ra văn phòng?”
Tô Trường Phong nói: "Sáng mai em đi sẽ biết.”
Ngày hôm sau, buổi sáng.
Tống Thanh Mạn lái xe thể thao Porsche, dừng ở dưới lầu cao ốc, ngâm nga vừa hát vừa lên thang máy.
Nghĩ đến chuyện của Tống Thanh Ca tâm tình của cô ta vô cùng thoải mái.
Hả?
Khi cô đi tới cửa công ty, bỗng nhiên sửng sốt.
“Đây...... chuyện gì vậy?”
Tại sao nhân viên đều đứng ở bên ngoài a, bàn làm việc và thiết bị, toàn bộ bị ném ra ngoài chồng chất một đống ở hành lang.
Tống Thanh Mạn lạnh lùng nói: "Chuyện gì xảy ra?”
Các nhân viên nhìn thấy Tống Thanh Mạn, nhao nhao vây quanh: " Quản lý Tống, đã xảy ra chuyện. Vừa rồi quản lý tòa nhà tới nói, trong vòng một giờ công ty chúng ta đem tất cả đồ đạc từ nơi này chuyển đi, nếu không, bọn họ sẽ xử lý như rác thải.”
“...... "Tống Thanh Mạn tức đến nổ tung.
Cô lấy di động ra, vội vàng gọi điện thoại cho Tống Thế Ân, “Ba ba mau tới công ty, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Tống Thế Ân ngáp một cái, tối hôm qua ông ta chơi mạt chược cả đêm, còn chưa rời giường.
“Quản lý muốn đuổi chúng ta ra khỏi trung tâm Thịnh Hải!”
“Cái gì!”
Tống Thế Ân hoàn toàn tỉnh ngủ lập tức từ trên giường bò dậy......
Mười phút sau, ông ta liền ở tòa nhà công ty.
Nhìn thấy hiện trường hỗn độn, mặt mày ông ta tối sầm xuống.
Khốn nạn!
"Tống thị chúng ta hàng năm đều đúng hạn nộp tiền thuê, bọn họ dựa vào cái gì đuổi chúng ta ra ngoài?”
Tống Thế Ân lạnh mặt, xoay người muốn lên lầu đi tìm Quách Giai Hoài.
Nhưng lúc này, có vài người tiến về phía ông ta.
“Là ta tôi bảo bọn họ làm đấy, có chuyện gì sao?”
Chỉ thấy, chủ tịch bất động sản Quách thị Quách Giai Hoài, cùng với một đám lãnh đạo cao cấp của công ty, đi tới trước mặt Tống Thế Ân.
Nhìn thấy Quách Giai Hoài, Tống Thế Ân nhất thời ỉu xìu.
“Quách tổng...... Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Trong chuyện này có hiểu lầm gì không?”
“Chúng tôi đều tuân thủ quy định ở đây, không thiếu bất kỳ phí nào, sao lại đuổi công ty chúng tôi?”
Quách Giai Hoài nhìn ông ta, lạnh lùng nói: "Ai nói không có lý do?”
"Tôi nhận được khiếu nại của các công ty khác trong tòa nhà này, công ty ông chiếm dụng đường hầm phòng cháy chữa cháy trong thời gian dài, kéo loạn nguồn điện, tự tiện sử dụng thiết bị phòng cháy chữa cháy, tạo thành tai họa ngầm rất lớn cho cả tòa nhà."
“Cho nên, công ty quyết định cho công ty rời khỏi cao ốc.”
Nói xong, Quách Giai Hoài nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay: "Ông còn nửa giờ để chuyển đồ.”
“……”
Lúc này Tống Thế Ân kích động đến mức chỉ muốn giết người.
Cái quái gì thế này?
Tống Thanh Ca ngẩn người: "Tham quan văn phòng công ty nào?”
Tô Trường Phong cười nói: "Đương nhiên văn phòng do em mở rồi.”
.Tống Thanh Ca có chút im lặng: "Quách tổng lại không ký hợp đồng với em, lấy đâu ra văn phòng?”
Tô Trường Phong nói: "Sáng mai em đi sẽ biết.”
Ngày hôm sau, buổi sáng.
Tống Thanh Mạn lái xe thể thao Porsche, dừng ở dưới lầu cao ốc, ngâm nga vừa hát vừa lên thang máy.
Nghĩ đến chuyện của Tống Thanh Ca tâm tình của cô ta vô cùng thoải mái.
Hả?
Khi cô đi tới cửa công ty, bỗng nhiên sửng sốt.
“Đây...... chuyện gì vậy?”
Tại sao nhân viên đều đứng ở bên ngoài a, bàn làm việc và thiết bị, toàn bộ bị ném ra ngoài chồng chất một đống ở hành lang.
Tống Thanh Mạn lạnh lùng nói: "Chuyện gì xảy ra?”
Các nhân viên nhìn thấy Tống Thanh Mạn, nhao nhao vây quanh: " Quản lý Tống, đã xảy ra chuyện. Vừa rồi quản lý tòa nhà tới nói, trong vòng một giờ công ty chúng ta đem tất cả đồ đạc từ nơi này chuyển đi, nếu không, bọn họ sẽ xử lý như rác thải.”
“...... "Tống Thanh Mạn tức đến nổ tung.
Cô lấy di động ra, vội vàng gọi điện thoại cho Tống Thế Ân, “Ba ba mau tới công ty, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Tống Thế Ân ngáp một cái, tối hôm qua ông ta chơi mạt chược cả đêm, còn chưa rời giường.
“Quản lý muốn đuổi chúng ta ra khỏi trung tâm Thịnh Hải!”
“Cái gì!”
Tống Thế Ân hoàn toàn tỉnh ngủ lập tức từ trên giường bò dậy......
Mười phút sau, ông ta liền ở tòa nhà công ty.
Nhìn thấy hiện trường hỗn độn, mặt mày ông ta tối sầm xuống.
Khốn nạn!
"Tống thị chúng ta hàng năm đều đúng hạn nộp tiền thuê, bọn họ dựa vào cái gì đuổi chúng ta ra ngoài?”
Tống Thế Ân lạnh mặt, xoay người muốn lên lầu đi tìm Quách Giai Hoài.
Nhưng lúc này, có vài người tiến về phía ông ta.
“Là ta tôi bảo bọn họ làm đấy, có chuyện gì sao?”
Chỉ thấy, chủ tịch bất động sản Quách thị Quách Giai Hoài, cùng với một đám lãnh đạo cao cấp của công ty, đi tới trước mặt Tống Thế Ân.
Nhìn thấy Quách Giai Hoài, Tống Thế Ân nhất thời ỉu xìu.
“Quách tổng...... Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Trong chuyện này có hiểu lầm gì không?”
“Chúng tôi đều tuân thủ quy định ở đây, không thiếu bất kỳ phí nào, sao lại đuổi công ty chúng tôi?”
Quách Giai Hoài nhìn ông ta, lạnh lùng nói: "Ai nói không có lý do?”
"Tôi nhận được khiếu nại của các công ty khác trong tòa nhà này, công ty ông chiếm dụng đường hầm phòng cháy chữa cháy trong thời gian dài, kéo loạn nguồn điện, tự tiện sử dụng thiết bị phòng cháy chữa cháy, tạo thành tai họa ngầm rất lớn cho cả tòa nhà."
“Cho nên, công ty quyết định cho công ty rời khỏi cao ốc.”
Nói xong, Quách Giai Hoài nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay: "Ông còn nửa giờ để chuyển đồ.”
“……”
Lúc này Tống Thế Ân kích động đến mức chỉ muốn giết người.
Cái quái gì thế này?
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận