Danh sách Chapter

Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhà cũ Tô gia.  

Tưởng Lệ và Tống Thế Minh đang nói chuyện phiếm trong sân.  

Tống Thế Minh thở dài, nói: "Kỳ thật tôi cảm thấy hôm nay bà không nên nổi giận với Trường Phong. Chuyện này không phải do nó, là con trai và vợ của đối phương bắt nạt Tô Tô và Thanh Ca trước, Trường Phong mới ra tay đánh người.”  

“Đổi lại là tôi, lúc ấy tôi cũng sẽ làm như vậy.”  

Tưởng Lệ lườm anh một cái: "Ông coi trọng Tô Trường Phong như vậy từ khi nào?”  

Tống Thế Minh cười cười: "Nói ra cũng kỳ quái, tôi hiện tại cảm thấy tiểu tử này thoạt nhìn rất thuận mắt. Có thể là, trên người cậu ta mang theo một ít khí chất quân nhân.”  

Tuy rằng Tống Thế Minh không phải xuất thân từ quân nhân, nhưng ông ta vẫn luôn rất tán thưởng quân nhân.  

Tưởng Lệ lườm ông một cái: "Lúc đó cậu ta trút giận, nhưng sau này phải làm sao? Người nhà kia rõ ràng rất khó chọc, tôi thấy sau này Tô Tô đi nhà trẻ cũng sẽ rất khó khăn.”  

Tống Thế Minh khẽ thở dài một tiếng, không biết nói tiếp như thế nào.  

Đúng vậy, chọc phải nhân vật không dễ chọc, nhà trẻ này, về sau sợ là Tô Tô không đi được rồi.  

Mà lúc này, có một thanh âm ở bên đột nhiên vang lên.  

“Ba mẹ, ba mẹ không cần lo lắng chuyện này. Tin con, sẽ xử lý tốt." Tô Trường Phong cười cười, đi ra.  

Tống Thế Minh nhìn hắn một cái, trầm giọng nói: "Trường Phong, sau này gặp chuyện, có thể nhịn thì nhịn đi. Dân chúng bình thường chúng ta không có năng lực tranh đấu với những đại nhân vật quyền quý.”  

Tô Trường Phong nghiền ngẫm cười cười: "Ba, những cái gọi là quyền quý, ở trong mắt con, giống như con kiến mà thôi.”  

“Bớt mạnh miệng đi!" Tưởng Lệ lườm anh một cái: "Có bản lĩnh, cậuh giải quyết chuyện trước mắt rồi nói sau.”  

Tô Trường Phong nhìn thoáng qua thời gian, cười cười: "Mẹ, trong vòng ba phút, con sẽ bảo khiến người đánh mẹ, xin lỗi mẹ."  

Tưởng Lệ nhìn hắn như bị bệnh thần kinh: "Tô Trường Phong, có phải đầu óc cậu không bình thường không?”  

Mà đúng lúc này.  

Điện thoại của Tô Trường Phong vang lên.  

“Phong ca, người đã mang đến." Phá Quân nói.  

“Dẫn bọn họ vào." Tô Trường Phong nói.  

“Vâng!”  

Một lát sau, Phá Quân kéo hai người, giống như kéo một con chó vào nhà cũ Tô gia.  

Hai người này, r chính là hai tên một cao một lùn vào lúc chiều.  

Bùm!  

Phá Quân ném hai người xuống đất.  

Khi Tưởng Lệ nhìn thấy hai người, không khỏi rùng mình một cái. Buổi chiều chính là hai người này, hung thần ác sát uy hiếp bà và Tô Tô.  

“...... Chính là bọn họ...... Chính là bọn họ......" Tưởng Lệ run giọng nói.  

Tô Trường Phong gật gật đầu, ngồi xổm xuống, nhìn về phía vóc dáng cao lớn kia: "Là mày đánh mẹ vợ tao, còn bảo bà ấy chuyển lời cho tôi, phải không?"  

Tên cao gầy kia còn không biết thân phận Tô Trường Phong, lúc này vẫn cao ngạo nói: "Mày còn dám phái người đánh lén tao và huynh đệ tao!"  

“Trần chủ tịch nếu biết chuyện này, tao cam đoan mày sẽ chết rất khó coi!"  

Người lùn cũng nói: "Cho dù Trần chủ tịch không xử lí mày, Hàng Thành Lý gia cũng không tha cho mày, mày đánh con gái và cháu ngoại Lý gia mày nghĩ sẽ sống được sao?”   

Tô Trường Phong còn chưa mở miệng, Phá Quân bên cạnh đã nhịn không được.  

“Con mẹ nó còn dám uy hiếp Phong ca?!”  

Phá Quân tiến lên quyền đấm cước đá một trận vào người hai tên đó.  

Lại nói, Phá Quân là ai? Phá Quân chính là đại tướng tiên phong mạnh nhất dưới trướng Tô Trường Phong, hắn tùy tiện đập hai người vài cái, toàn thân xương cốt, của bọn chúng gãy nát..  

Sau đó, liền rơi vào hôn mê.  

Đậu má, yếu thế?  

Phá Quân ngượng ngùng nhìn về phía Tô Trường Phong: "Phong ca... vừa rồi em có chút tức giận, không cẩn thận ra tay hơi nặng, xương cốt toàn thân bọn họ, phỏng chừng đều gãy rồi..."  

“Nửa đời sau, phỏng chừng phải nằm trên giường rồi.”  

“Anh đừng giận em nha......”  

Lời này vừa nói ra, Tống Thế Minh và Tưởng Lệ bên cạnh thiếu chút nữa bị dọa hộc máu.  

“……”  

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận