Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Lộ Kiêu Dương thấy anh ta không thể làm được gì, vẻ mặt lại ưu sầu, biết người đàn ông này đang lo lắng điều gì.
Cô nói: "Thật ra anh không cần lo lắng, chỉ cần tôi có thời gian rảnh, tôi sẽ đến ghi hình.

Ba tôi rất thích chương trình này, cho nên anh không cần phải nghĩ cách lấy hợp đồng để trói tôi."
Khương Vũ nghe Lộ Kiêu Dương nói như vậy, nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ, không nghĩ tới cô đã nhìn thấu.
Anh ta nhìn Lộ Kiêu Dương, cảm thấy ánh mắt của Lộ Kiêu Dương rất chân thành.
Anh ta cười nói: "Là lòng dạ tôi hẹp hòi, chỉ là cái chương trình này của chúng tôi đã rất lâu rồi không nổi tiếng.

Tôi luôn nghĩ rằng, trước đây khi bước vào đài truyền hình, từ lúc bắt đầu làm cái chương trình này là thật sự sai lầm rồi sao? Trước khi cô tới, chương trình này suýt chút nữa cũng bị hủy bỏ.


Bây giờ cuối cùng cũng tốt hơn..."
Là một người lên kế hoạch kiêm người dẫn chương trình, đối mặt với chương trình mình đã đảm nhiệm rất nhiều năm, anh ta quả thực rất khó khăn.
Bất đắc dĩ mới nghĩ ra biện pháp như thế.
Lộ Kiêu Dương nghe anh ta nói, cười nói: "Anh làm rất tốt, tôi và ba tôi đều rất thích, thỉnh thoảng ba tôi còn giới thiệu cho các học trò trong lớp để bọn họ xem."
"Thật sao?"
"Thật." Lộ Kiêu Dương nói, "Cố gắng lên nhé."
Mỗi người đều có khát vọng của riêng mình.
Mà những người dám thực hiện, đều là những con người dũng cảm.
Nghe xong lời nói của Lộ Kiêu Dương, Khương Vũ cười nói: "Kiêu Dương, lúc trước nhìn thấy những tin tức của cô, tôi cho rằng cô khẳng định là một người rất kém cỏi, nhưng hiện tại xem ra, cô rất tốt.

Với năng lực của cô, cô nhất định có thể đứng lên một lần nữa, hơn nữa chắc chắn sẽ càng thêm nổi tiếng và tốt hơn so với ngày trước!"
Lộ Kiêu Dương nhìn anh ta, duỗi tay về phía anh ta, Khương Vũ cũng vươn tay, hai người bắt tay, xem như là cổ vũ lẫn nhau.
.....
Lúc quay xong chương trình đi ra, Annie nói: "Em còn tưởng chị sẽ trở mặt với anh ta đó! Trước kia lúc chương trình này còn chưa nổi tiếng, chị khiến cho nó tăng thêm độ hot.

Bây giờ nó nổi lên, thì chị lại bỏ nó, thật đáng tiếc."
Lộ Kiêu Dương nói: "Đừng quá tính toán chi li thiệt hơn trước mắt.

Cũng không thể làm chương trình này cả đời.


Để anh ta nghĩ rằng chị sẽ rời đi bất cứ lúc nào, anh ta mới có thể đối tốt với chúng ta.

Nếu như ký hợp đồng của anh ta, bị anh ta trói chặt, về sau nếu chị muốn chạy, vậy thì quá khó khăn."
Cô sớm muộn gì cũng sẽ đứng lên một lần nữa, không thể nào ở lại chương trình này mãi được.
Annie nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, nói: "Chị đừng như vậy, chị như thế, khiến em cảm thấy chị thật giống Lộ gia."
"...Lẽ nào chị không phải?" Lộ Kiêu Dương nở nụ cười, Annie ngốc, nói cái gì vậy?
"Không phải." Annie nói: "Dáng vẻ đặc biệt nghiêm túc của chị.

Trước kia lúc Lộ gia như thế, em cũng không dám nói chuyện với chị."
"Cũng không ăn em, em sợ cái gì?"
Annie đột nhiên chuyển đề tài: "Buổi tối muốn ăn gì?"
Lộ Kiêu Dương nghe đến đây, mắt sáng rực lên: "Lẩu được không?"
"Chỉ có lúc chị muốn ăn cái gì, mới không giống Lộ gia, bởi vì Lộ gia chưa bao giờ tham ăn giống như chị."

Lộ Kiêu Dương: "..."
Hai người từ đài truyền hình trở về, trực tiếp đi đến căn nhà ở khu nội thành, gần đây Công Chúa ở trong nhà nên đều là dì quét dọn vệ sinh cho nó ăn.
Bây giờ trở lại, Lộ Kiêu Dương định tiện thể đi xem con mèo kia.
Từ thang máy đi ra, Annie nói: "Đợi lát nữa chị tiêu trừ hết lượng calo hôm nay chị ăn đi."
"Em thật sự là ma quỷ." Hai người nói xong, Lộ Kiêu Dương dùng vân tay mở khóa.
Cái khóa của căn hộ này rất trí năng, phải có mật mã và vân tay mới có thể mở được.
Lộ Kiêu Dương vừa đi vào, thấy trên sàn nhà có một người ngồi xổm xuống, Công Chúa đang nhu thuận dụi đầu vào lòng bàn tay của anh ta...
Trong lòng cô lộp bộp một cái, Giang Hành! Anh ta lại có thể tùy ý ra vào nhà của cô?
(.)
__Hết chương 106__.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận