Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Anh Phong?
Lộ Kiêu Dương nghe đến đó, nhíu mày lại.

Chẳng biết tại sao có cảm giác như mình bị gọi là người lớn vậy.

Ông trời của con ơi, con mới mười tám tuổi có được không!
Cô đi vào, thấy Bánh Bao Nhỏ mặc một bộ đồ thể thao màu vàng tươi.

Giống như một trái chuối tiêu nhỏ.

Cũng không biết là ai chọn cho cậu màu sắc cay mắt này, cũng may cậu có một khuôn mặt đẹp mắt, tràn đầy căng mọng lại có thể kiểm soát được.

Bởi vì A Ly rất bé, mà Tần Phong cao một mét tám nên khi hai người họ đứng cùng nhau, trông A Ly rất nhỏ con.

Lộ Kiêu Dương nhìn thấy cậu, cảm thấy cậu so với lần trước gặp ở bệnh viện còn dễ thương hơn.

Dù sao lúc đó chỉ xem cậu như con cái nhà họ hàng nào đó, mà bây giờ, biết A Ly là con của cô, tâm lý sẽ không giống nhau.


Lộ Kiêu Dương đi tới, cũng không vội vàng chào hỏi.

Nhưng trái lại người hầu bên cạnh liếc mắt một cái liền nhìn thấy cô, lớn tiếng gọi, "Phu nhân đã về.

"
Tần Phong ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Kiêu Dương, "Phu nhân.

"
Bánh Bao Nhỏ ngồi ở trên ghế phía dưới giàn nho, cũng quay đầu lại nhìn Lộ Kiêu Dương, hai mắt sáng lên, "Mẹ, mẹ cuối cùng cũng đến thăm bảo bảo rồi.

"
Cậu bé bước chân nhỏ, không đợi Tần Phong ôm cậu lên, thì đã trượt khỏi chiếc ghế cao hơn chân cậu xuống, chạy về phía Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương nhìn cậu, cũng không tiến lên đón.

Mặc dù lần trước có giao lưu với nhau, nhưng bây giờ nhìn Bánh Bao Nhỏ này, nội tâm của cô vẫn còn hơi khẩn trương.

Khụ, rõ ràng cô mới mười tám tuổi, đột nhiên có một đứa con trai lớn như vậy, thật sự là!
Không biết nên ở chung cùng tiểu gia hỏa này như thế nào.

Sau khi Bánh Bao Nhỏ chạy tới, trực tiếp cầm con búp bê hình con gà vàng nhỏ mà Lộ Kiêu Dương đang cầm trong tay!
"Mẹ, đây là quà mẹ tặng cho bảo bảo sao? Bảo bảo rất thích.

"
"! "
Năm nay là năm con gà, vì vậy rất nhiều nơi đều thích làm linh vật liên quan đến 12 con giáp, cái này là hôm nay là do đài truyền hình tặng khi cô tham gia sự kiện ở đài truyền hình.

Cô tiện tay mang về.

Hết lần này đến lần khác, nhìn dáng vẻ cao hứng của A Ly, vậy mà cô! không biết phải giải thích thế nào, chỉ có thể lúng túng cười cười.


Tiểu gia hỏa, con có thể đừng quá hiểu chuyện như vậy được không?
Trước kia vào thời điểm lễ mừng năm mới, luôn có mấy đứa nhỏ hai ba tuổi đến nhà, suốt ngày chỉ biết đụng chạm vào đồ của cô, khiến người ta phiền không chịu được, nói nặng với chúng, phụ huynh người ta còn bất mãn.

Vì vậy bây giờ Lộ Kiêu Dương đối với những đứa nhỏ, luôn có bóng ma tâm lý.

Lúc này nhìn tiểu A Ly, cô quả thực sợ ngây người!
Tiểu A Ly cầm gà vàng nhỏ, nhìn về phía Lộ Kiêu Dương, trong ánh mắt là tràn đầy mong đợi, "Mẹ, nếu mẹ ôm bảo bảo một cái, bảo bảo sẽ càng vui vẻ.

"
Cậu bé đáng thương nói, Lộ Kiêu Dương ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt giống như cái bánh bao của tiểu A Ly: "Vừa gặp mặt đã muốn ôm à?"
Lần trước lúc rời đi, khóc thương tâm như vậy, Lộ Kiêu Dương cảm thấy, cậu cười càng đáng yêu hơn.

Tiểu A Ly nhân cơ hội nắm tay cô, "Nếu không mẹ để con hôn nhẹ cũng được.

"
"Không được.

"
Tần Phong nhìn cái con người Lộ Kiêu Dương hết sức tàn nhẫn: "! "
Bánh Bao Nhỏ cũng hỏi, "Vì sao? Đã lâu như vậy con không hôn mẹ, hôn nhẹ cũng không được sao?"
"Không được.


" Lộ Kiêu Dương nói: "Vừa gặp mặt đã muốn hôn hôn, ai dạy con thế?"
Những người hầu ở một bên nhìn Lộ Kiêu Dương, không nhịn được phun tào ở trong lòng: Ma quỷ!
Aaa, tâm địa người phụ nữ này thật độc ác!
Mọi người nhìn Bánh Bao Nhỏ, rất sợ cậu sẽ khóc.

Dù sao cậu vẫn còn nhỏ như vậy mà!
Phu nhân cũng không dỗ dành.

Bánh Bao Nhỏ nhìn Lộ Kiêu Dương, chép miệng hai cái, cũng không khóc.

Trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, "Con biết rồi, mẹ nhất định chỉ cho ba ba hôn thôi.

"
Lộ Kiêu Dương: "! "
__Hết chương 111__.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận