Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Thẩm Trường Hà nghe thấy thế, mới cầm quần áo lên, ướm thử trên người mình một chút, vậy mà lại là kích cỡ của anh.

Hơn nữa, Lộ Kiêu Dương sợ anh suy nghĩ nhiều, mới cố ý đưa quần áo còn nguyên nhãn hiệu cho anh.

Trong lòng anh bất chợt có một loại cảm giác chua xót.

!.

Lộ Kiêu Dương vẫn ngồi ở trên ghế sofa xem kịch bản, A Ly lại chạy ra, "Mẹ ơi, đi ngủ.

"
"Ừ, con và ba đi ngủ trước đi.

" Lộ Kiêu Dương xem rất nghiêm túc.

A Ly chạy về, truyền đạt lời Lộ Kiêu Dương cho Thẩm Trường Hà.

Một lát sau, A Ly lại chạy ra, "Mẹ, không phải ngày mai mẹ muốn dậy sớm sao?"
"Ừ, con và ba đi ngủ trước đi.

"
A Ly chạy về, lên giường.

Cậu là một bảo bảo ngủ rất giỏi vào buổi tối, cho dù là đang khóc, hay đang thương tâm khổ sở, đến giờ cũng có thể lập tức ngủ ngay.

Cho nên tuy rằng luyến tiếc Lộ Kiêu Dương, nhưng bận rộn cả ngày, cậu chơi đùa rất mệt mỏi, nên liền lên giường ngủ.

Thẩm Trường Hà nằm trên giường, nhìn thời gian, qua suốt một giờ, Lộ Kiêu Dương vẫn chưa vào.


Anh đi ra ngoài, kết quả phát hiện người nào đó đã ngủ trên sofa.

Anh đột nhiên có một loại cảm xúc không biết làm sao.

!.

Thẩm Trường Hà đi tới, ngồi xổm xuống bên cạnh sofa, kịch bản của cô đã được cất đi, trên người đắp chăn, ngủ rất sâu, miệng còn khẽ động.

Thẩm Trường Hà nhìn cô, bỗng nhiên không kiềm chế được bản thân, cúi đầu, dịu dàng hôn ở trên trán cô một cái.

Lộ Kiêu Dương chìm vào giấc ngủ say, trong lúc nửa mê nửa tỉnh, hình như có người ở bên tai cô, rất bất đắc dĩ nói: "Chúng ta có thể như vậy mãi, thì tốt biết mấy?"
Tiếng điện thoại di động vang lên trong phòng khách, Lộ Kiêu Dương kéo chăn, nhắm mắt lại, mò lấy điện thoại di động, trực tiếp ấn cúp máy.

Trong chốc lát, di động lại vang lên, cô liếc nhìn, là cuộc gọi của Annie, cầm lên đặt bên tai.

Annie nói: "Lộ gia, hai mươi phút sau em tới đón chị, chị chuẩn bị chút đi.

"
Cô nhẹ giọng lẩm bẩm: "Buồn ngủ quá! Bây giờ mới mấy giờ thôi mà.

"
"Dậy đi, lát nữa ngủ trên xe.

"
Lộ Kiêu Dương cúp máy, muốn ngủ thêm hai phút nữa mới dậy.

Kết quả, Annie đi thẳng tới, thấy cô vẫn còn ngủ ở đó.

Cô đi vào, đang muốn mở miệng thì thấy Thẩm Trường Hà từ phòng ngủ đi ra.


"(⊙o⊙)! " Thấy Thẩm Trường Hà, Annie trợn tròn mắt nhìn, "Thẩm! Thẩm tiên sinh sao lại ở đây? Tối qua ngài ngủ ở đây sao?"
"Ừ.

" Thẩm Trường Hà bình tĩnh đáp.

Annie nói: "Tôi tới đón Lộ gia, sắp đến thời gian lên máy bay rồi, xin lỗi đã quấy rầy ngài.

".

Chu????ên trang đọc tru????ện ( ????RuM????R ????????eN.

????n )
Thẩm Trường Hà không lên tiếng.

Ở trong mắt Annie, anh vẫn luôn lạnh lùng như vậy, đổi thành giọng điệu mềm mại, "Lộ gia, nên dậy rồi.

"
Lộ Kiêu Dương ngồi dậy, tóc rối bời, nhìn Annie nói: "Em đến nhanh vậy!"
"Mau lên, không kịp nữa rồi.

" Annie nói, nháy mắt nhắc nhở cô Thẩm Trường Hà đang ở đây.

Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, lại nhìn về phía Annie, dùng khẩu hình miệng nói: Không sao, anh ấy không thấy, sợ cái gì.

Cô cứ như vậy đứng lên, trên người mặc áo ngủ, chân lộ ra bên ngoài, đi vào toilet.

Annie: "! "
Nhìn Lộ gia như vậy, Annie rất sốt ruột.

Ở trước mặt Thẩm tiên sinh, tốt xấu gì chị cũng phải cố kỵ đến hình tượng của mình một chút có được hay không?
Sau khi Lộ Kiêu Dương đi ra, liền đi thẳng vào phòng ngủ, A Ly còn đang ngủ, Thẩm Trường Hà ở đó, cô mặc kệ anh, mặc quần áo vào trước mặt anh.

Cũng may Thẩm Trường Hà cái gì cũng không thấy, cô rất yên tâm, nếu không anh ở đây, cô thay quần áo còn phải che che giấu giấu, làm mất thời gian.

( Chào buổi sáng, cập nhật hôm nay kết thúc.

Yêu yêu!)
__Hết chương 122__.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận