Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


"Thẩm tiên sinh.

" Người phục vụ thấy Thẩm Trường Hà, nhanh chóng tiến lên đón, dẫn đường cho bọn họ.

Đi qua hành lang quanh co, đến cửa phòng bao của họ, liền thấy Trình Vũ Gia đứng ở nơi đó.

Ở trong môi trường cổ kính, anh mặc một thân tây trang màu đen, thắt nơ, dáng vẻ nho nhã lễ độ.

Đôi mắt màu cà phê đang thâm tình nhìn cô gái bên cạnh anh.

Cô gái mặc áo sơ mi sọc xanh trắng, bên dưới là quần jean đen, đang né tránh ánh mắt của Trình Vũ Gia.

Đoán chừng cũng chỉ có cô, lúc bị Trình Vũ Gia nhìn, vẻ mặt còn ghét bỏ.

Lộ Kiêu Dương định thần nhìn lại, đây không phải là Thẩm Nhược Hề - người đặc biệt đến phụ trách nấu ăn cho cô sao?
"Cô!" A Ly được Tần Phong ôm, vừa thấy Thẩm Nhược Hề, thì lập tức mở miệng kêu lên.


Thẩm Nhược Hề ngẩng đầu, nhìn anh trai chị dâu xuất hiện trước mặt mình, còn có A Ly.

Quả thực như là thấy cứu tinh, "Anh!"
Tuy rằng Lộ Kiêu Dương không nói chuyện yêu đương, nhưng thời gian vừa qua được tẩm bổ thêm nhiều phim điện ảnh như vậy, cũng nhìn ra được, Trình Vũ Gia thích Thẩm Nhược Hề, đáng tiếc Thẩm Nhược Hề lại không thích anh ta.

Trình Vũ Gia vừa thấy Thẩm Trường Hà, lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Cũng không lại chú tâm Thẩm Nhược Hề nữa, tự mình dẫn bọn họ vào phòng bao.

Người phục vụ mặc bộ đồ màu đỏ bưng trà lên cho họ.

Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà chia ra ngồi ở hai bên của A Ly, Annie kế bên Lộ Kiêu Dương, mà Tần Phong lại bên cạnh Annie, tiếp đó chính là Trình Vũ Gia và Thẩm Nhược Hề.

Lộ Kiêu Dương vô cùng khát nước, cầm ly lên, muốn rót ly nước uống, Thẩm Nhược Hề nhìn, vội đứng lên cầm ấm nước trước một bước, sau đó thêm nước cho cô.

"! "
Lộ Kiêu Dương cực kỳ xấu hổ.

Thật sự là vô cùng vô cùng lúng túng.

Cô còn nhớ rõ hai ngày trước lần đầu tiên gặp mặt, Thẩm Nhược Hề liền mắng cô một trận, nhưng sau ngày hôm đó, Thẩm Nhược Hề không phải ở nhà cô nấu cơm cho cô, thì chính là rửa chén cho cô.

Bây giờ thì còn hơn thế nữa, thêm nước cho cô.



||||| Truyện đề cử: Giam Cầm Sinh Mệnh |||||
Trình Vũ Gia ngồi ở bên cạnh, thấy cô thêm nước hết cho một nhà ba người Thẩm Trường Hà, lặng lẽ đem cái ly của mình tới.

Sau đó Thẩm Nhược Hề liền đặt ấm nước xuống trước mặt anh ta.

Trình Vũ Gia: "! "

Tần Phong nhìn tới đây, mắt sáng tâm sáng đứng lên, nhận lấy ấm nước, "Tôi đến.

"
Hóa giải xấu hổ.

!.

Thẩm Nhược Hề lãnh đạm nói với Trình Vũ Gia: "Trình tiên sinh bận rộn như thế, không đi làm chuyện của mình? Chúng tôi ở đây có phục vụ là được rồi.

"
Trình Vũ Gia nói: "Cũng không có gì để làm.

"
"Hôm nay đến đây đều là khách quý, anh không đi chào hỏi, sau này ai đến đây ăn nữa? Nếu anh là ông chủ, thì nên có dáng vẻ ông chủ.

"
"Tôi luôn không thích làm mấy thứ này, họ đều biết.

" Trình Vũ Gia nhìn Thẩm Nhược Hề, trên đời này, có thể khiến anh kiên nhẫn như vậy, ngoại trừ đàn dương cầm của anh, cũng chỉ có cô.

Lộ Kiêu Dương nhìn hai người này, nói: "Quan hệ hai người thật tốt.


"
Lộ Kiêu Dương nói xong, liền cảm giác Tần Phong nhìn mình một cái.

Trời ạ! Phải biết rằng, Nhược Hề tiểu thư không thích nhất là người khác nói cô ấy và Trình Vũ Gia có quan hệ tốt.

Kỳ thật anh cũng không biết tại sao, ban đầu, khi Thẩm Nhược Hề còn học đại học, Trình Vũ Gia và Thẩm Trường Hà thân thiết, mối quan hệ của bọn họ vô cùng tốt.

Sau khi Trình Vũ Gia trở về, Thẩm Nhược Hề cũng không để ý tới anh ta nữa, nhưng Trình Vũ Gia vẫn luôn đi theo bên cạnh cô ấy, đối xử với cô ấy rất tốt.

Mặc dù là như vậy, nhưng nếu có ai dám nói quan hệ của bọn họ tốt, Thẩm Nhược Hề sẽ tức giận.

Lộ Kiêu Dương nói xong, có cảm giác mình bị Thẩm Nhược Hề trừng mắt một cái.

Lộ Kiêu Dương lúng túng: "Ngại quá, tôi nói sai rồi.

"
( Hết chương).

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận