Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Tần Phong nhìn hồi lâu, rốt cuộc cũng hiểu: "Xem ra phu nhân là đang muốn lấy thứ gì khác từ chỗ Thẩm tiên sinh?
Nhưng mà cô có phải đã quên dọn ra khỏi nhà là do chính cô nói rồi không! Cô cùng cái tên họ Giang kia đã làm gì, trong lòng cô còn không rõ sao? Hiện tại, Thẩm tiên sinh đã đồng ý ly hôn, mà cô lại chỉ nghĩ đến chuyện phân chia tài sản của ngài ấy? Mơ đẹp đấy! Ngay cả một xu của Thẩm tiên sinh cô cũng đừng mơ tưởng lấy đi!"
Trước kia, Lộ Kiêu Dương rất có khí phách, cái gì cũng không cần!
Không cần tiền! Không cần đứa nhỏ! Chỉ cần ly hôn!
Mà nay cô ta lại chạy tới đòi tiền, khiến cho Tần Phong rất tức giận.

Cô ta có phải cảm thấy Thẩm tiên sinh là người dễ bắt nạt đúng không?
Lộ Kiêu Dương đặt tay xuống, ngồi ngay ngắn, nhìn Thẩm Trường Hà cùng Tần Phong, nói: "Làm sao có thể? Lương Thiến nói với tôi, rõ ràng là anh ấy có lỗi với tôi, nói anh ấy trước kia chỉ lo công việc, không để ý đến gia đình nên tôi mới muốn cùng anh ấy ly hôn.

Hiện tại anh ấy mất đi thị lực mới nhớ đến người vợ là tôi, còn muốn bắt tôi phải chịu trách nhiệm, đương nhiên tôi không muốn rồi!
Nếu là anh ấy có lỗi với tôi trước, anh ấy không có quyền đuổi tôi ra khỏi nhà!

Không thể bởi vì anh có quyền thế hơn so với tôi thì có thể khi dễ tôi đúng không?
"Lương Thiến nói với cô như vậy?" Tần Phong sửng sốt, không thể tin được nhìn Lộ Kiêu Dương.

Buổi sáng, bọn họ vừa mới gặp Lương Thiến, cô ta cũng không nói những lời này ở trước mặt Thẩm Trường Hà.

Lộ Kiêu Dương nói: "Đương nhiên rồi! Bác sĩ nói tôi mất trí nhớ do bị va chạm mạnh cho nên rất nhiều chuyện không thể nào nhớ rõ, nhưng các anh cũng đừng nghĩ thừa dịp tôi không nhớ gì liền khi dễ tôi! Muốn đuổi tôi ra khỏi nhà.

Cho dù tôi thật sự muốn như thế thì cũng phải chờ tôi nhớ lại toàn bộ.

"
Cô không có khả năng làm những chuyện bất lợi đối với chính mình.

Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, rõ ràng lúc trước cô cấp bách muốn rời đi như vậy, muốn anh đồng ý ly hôn, không nghĩ rằng hiện tại, vậy mà cô còn dự định ở lại đây!
Ngay cả Tần Phong cũng không nói nên lời, "Cô cho rằng chúng tôi phải cầu xin cô rời đi à!"
Anh thật sự rất hoang mang, lúc trước muốn rời đi là cô, hiện tại không muốn đi cũng là cô, có phải cô cho rằng chơi đùa như vậy rất vui không?
! !.

.

Trong phòng họp, Thẩm Trường Hà ngồi ở vị trí chủ tọa, trong đầu tràn ngập những lời nói của Lộ Kiêu Dương, hôm nay, mỗi một lời nói, mỗi một hành động của cô giống như thay đổi thành một con người khác.


"Thẩm Trường Hà, tôi hận anh!"
"Thẩm Trường Hà, chúng ta ly hôn được không? Tôi cầu xin anh!"
"Thẩm Trường Hà, anh có biết hiện tại chỉ cần nhìn thấy anh thôi tôi đã cảm thấy rất ghê tởm rồi.

"
Từng câu từng chữ cô đã nói trong quá khứ, anh đều nhớ rất rõ ràng, đến bây giờ hồi tưởng lại, lồng ngực anh vẫn đau nhói như thế.

Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc thỏa hiệp.

Anh cho rằng đã là vợ chồng thì không có hiểu lầm nào là không thể tháo gỡ được.

Nhưng sau khi cô rời đi vào ngày hôm ấy, không bao lâu sau liền truyền đến tin tức cô gặp tai nạn.

Sau khi cô nhập viện, anh đã đến thăm cô, thấy cô bị thương nặng nằm trên giường bệnh.


Cũng chính là một khắc đó, sự kiên định vững vàng trong lòng anh từng chút một đổ vỡ.

Nếu như cô đã muốn rời đi, anh sẽ buông tay.

Khi đưa ra quyết định này, trái tim anh đau đớn đến mức tuyệt vọng, nhưng cuối cùng anh vẫn không muốn nhìn thấy vợ mình chết ngay trước mặt anh, không muốn ép cô đi đến tuyệt lộ, vì thế anh đã bảo Tần Phong chuẩn bị bản thỏa thuận ly hôn.

Thế nhưng hiện tại, cô lại không muốn ly hôn?
"Thẩm tiên sinh!" Âm thanh Tần Phong kéo anh ra khỏi những dòng suy nghĩ.

Anh lên tiếng, Tống Dương và Cố Bác vẫn đang nhìn anh, cả hai đều là người phụ trách ở công ty, Tống Dương nói: "Tôi đã chọn ra mấy người phát ngôn, họ sẽ đến phỏng vấn vào buổi chiều, ngài có muốn đích thân đến xem không?".

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận