Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Aaaaaa, tức giận quá!
Thẩm Trường Hà hôn xong, buông Lộ Kiêu Dương ra.

Suýt nữa Lộ Kiêu Dương theo bản năng nâng tay lên, muốn ném cho anh một cái tát.

Bị đôi mắt sâu thẳm kia của anh trừng một cái, cô liền thu tay lại.

Nhớ tới lần trước đã đánh anh một cái, lúc này có chút không xuống tay được.

Chỉ là cảm thấy có hơi oan ức, "Anh bắt nạt tôi.

"
Lộ Kiêu Dương bây giờ thoạt nhìn trông rất hung dữ, nhưng ở trong mắt người khác chẳng qua chỉ là một con mèo con đang phát cáu, một chút sức uy hiếp cũng không có.

Càng giống như đang làm nũng!

Thẩm Trường Hà nhìn cô, trầm giọng nói: "Về sau nếu em còn nhắc đến cái tên này, anh liền hôn em một cái.

"
Nhìn ra rồi, đây là anh đang giận! Ghen tị!
Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, còn tưởng rằng tính tình anh cứ tốt như thế, cô làm cái gì anh cũng sẽ không phát hỏa.

Bây giờ xem ra, anh vẫn sẽ giận.

Cô như là đã phát hiện được một mặt khác của anh.

Rõ ràng sẽ tức giận, nhưng vẫn dễ dàng tha thứ cho cô, dung túng cô.

Không biết tại sao, hiện tại Lộ Kiêu Dương không muốn có thêm sự hiểu lầm nào với anh nữa.

Cô nhìn Thẩm Trường Hà, muốn giải thích rõ cùng anh: "Thực ra tôi và Giang Hành! "
"Ừ?" Cô mới nói tới hai chữ Giang Hành, anh liền cố ý ừ một tiếng, muốn ép lời nói của cô trở lại.

Lộ Kiêu Dương thấy anh như vậy, vội vàng che miệng lại, cảnh giác nhìn anh chằm chằm.

Nếu anh lại làm trò hôn cô ở trước mặt Tần Phong và tài xế, cô thật sự là!
Thẩm Trường Hà trở lại vị trí ngồi của mình, vươn tay kéo kéo cà vạt của mình, sau đó lẳng lặng ngồi ở chỗ kia.

Hiển nhiên, nghe cô nhắc đến Giang Hành, anh rất tức giận.

Hơn nữa không chỉ có lần này, trước đây cũng rất giận.

Nhưng từ khi Lộ Kiêu Dương xuất viện đến bây giờ, vẫn chưa từng thấy anh biểu hiện ra ngoài, hẳn là anh chịu đựng cũng rất cực khổ!
Thử tượng tượng hai mắt mình bị mù, lại nghe thấy tin tức ngoại tình của vợ mình, còn phải chịu rất nhiều lời tuyệt tình, trong lòng anh hẳn là rất thống khổ.


Vào lúc này, anh vẫn còn có thể khoan nhượng cô.

Lộ Kiêu Dương ngồi ở một bên, chăm chú nhìn Thẩm Trường Hà.

Cô cũng không biết tại sao, rõ ràng cảm thấy mình mới là người đáng thương, dù sao khi đó gặp phải tất cả mọi chuyện đều là cô một mình đối mặt, cái này cũng chưa tính, mà còn gặp phải cái loại người bạch nhãn lang như Lương Thiến nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

Hiện tại cô cảm thấy rất may mắn khi khi có thể sống ở đây.

Nhưng nhìn Thẩm Trường Hà, lại cảm thấy, dường như anh cũng không dễ dàng gì.

! !
Xe dừng ở cửa, Lộ Kiêu Dương từ trên xe bước xuống, đi theo Thẩm Trường Hà vào cửa.

Cô hỏi: "Chỉ có hai chúng ta cùng ăn cơm sao? Hay là có thầy hiệu trưởng?"
Khụ, ban đầu cô muốn chọc ghẹo anh một chút thôi, rốt cuộc không biết vì cái gì lại cùng anh ăn cơm.

Rõ ràng lần trước, cô rất tức giận từ trong nhà anh đi ra, thậm chí hai ngày nay cũng không muốn để ý cái người Thẩm Trường Hà này.

Thẩm Trường Hà nói: "Đến rồi em sẽ biết.


"
Anh đi ở phía trước, người lại rất cao, anh cao một mét tám mươi bảy, so với Thịnh Thư Hành còn cao hơn một cm, mặt âu phục, tay dài chân dài, đẹp trai không chịu nổi.

Lộ Kiêu Dương đi theo sau anh vào nhà hàng, phòng ăn đã được bố trí qua, trên bàn còn có mấy cây dành dành cắm trong bình, khiến cả bàn ăn tăng thêm một chút tươi mát.

Lộ Kiêu Dương thích nhất là hoa dành dành.

Người phục vụ kéo ghế ra, cô ngồi xuống.

Bởi vì lớp trang điểm hiện tại của cô vẫn còn xấu như thế, mà người dùng bữa cùng cô là Thẩm Trường Hà có giá trị nhan sắc vô cùng xuất chúng, vì thế hình ảnh trước mắt tràn ngập cảm giác chênh lệch nồng đậm.

Người phục vụ nhìn cảnh này phải liều mạng chịu đựng mới có thể khiến cho mình không cười.

( Hết chương).

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận