Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Bởi vì bản thân Thẩm Trường Hà bình thường luôn làm việc ở trấn nhỏ Dương Hà, vì thế anh sống luôn sống ở đó, còn nhà anh sinh sống trong thành phố.

Thỉnh thoảng anh có việc vào đây, thì sẽ quay về nhà để xem.

Thịnh Thư Hành nói: "Được rồi, tôi cũng về đây!"
Anh nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, "Lần sau gặp, có cơ hội thì để Thẩm tổng đưa cô đến phòng làm việc của tôi chơi.

"
Hai mắt Lộ Kiêu Dương sáng lên, không nghĩ tới sẽ nhận được lời mời của Thịnh Thư Hành, "Thật sao?"
"Sao có thể là giả?" Thịnh Thư Hành nói: "Chỉ sợ Lộ gia không chịu nể mặt.

"
"T thần, anh lại đùa giỡn em.

"
Lộ Kiêu Dương nhìn anh, cảm giác hôm nay mình như là nằm mơ.

Hôm nay có thể cùng nhau ăn một bữa cơm với Thịnh tổng, về sau còn có thể đi đến phòng làm việc của anh chơi.


Mặc dù là nói đùa, nhưng cô cũng có thể mong đợi thử xem.

Thẩm Trường Hà nhìn thoáng qua vẻ mặt vui vẻ của Lộ Kiêu Dương, nhếch khóe miệng lên.

Người phục vụ đã lái xe của Thịnh Thư Hành tới, anh theo chân bọn họ nói lời tạm biệt xong, liền lên xe.

Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà trở lại và lên xe.

Cô nhìn Thẩm Trường Hà, nhớ tới lời anh vừa nói với Thịnh Thư Hành, nói: "Anh muốn đi thăm A Ly?"
Giọng nói của cô tràn đầy mong chờ, Thẩm Trường Hà hỏi: "Muốn đi?"
Lộ Kiêu Dương do dự nói: "Có chút muốn, lại có chút không muốn.

"
"Vì sao?" Đây là kiểu trả lời gì đây?
Thẩm Trường Hà không hiểu.

Lộ Kiêu Dương nói: "Không phải là mẹ anh cũng ở đó sao? Nếu tôi đi về, có phải sẽ bị mắng hay không.

"
Lần trước ở bệnh viện, Lộ Kiêu Dương nghĩ lại vẫn còn sợ hãi, luôn cảm thấy mẹ của Thẩm Trường Hà rất hung dữ.

Cô nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, xua tay nói: "Không phải tôi nói mẹ anh không tốt! Trước đó tôi có gặp qua bà ấy một lần, bà ấy rất không thích tôi.

Tôi sợ đến lúc tôi đi tới đó, tuy da mặt tôi cũng rất dày, nhưng lỡ như bà ấy không muốn gặp tôi thì làm sao bây giờ?"
Tần Phong cũng lên xe, nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, nói: "Thẩm tiên sinh, nếu không chúng ta đưa phu nhân trở về trước đi ạ.

"
Mẹ của Thẩm Trường Hà bên kia, quả thực rất không dễ đối phó.

Lần trước anh nhờ người đến đón A Ly về, mẹ Thẩm biết Lộ Kiêu Dương còn ở đó, nên không hề đồng ý.


Bây giờ nếu Thẩm Trường Hà một mình trở về thì không sao, đột nhiên mang theo Lộ Kiêu Dương, vậy khẳng định rất không tốt.

Lộ Kiêu Dương gật đầu, "Ừ.

"
Cô biết rất rõ thanh danh của mình hiện tại là cái gì.

Thẩm Trường Hà có thể chịu đựng được cô, nhưng mẹ anh không thể nhẫn nhịn được, cô không muốn đến đó khiến người ta ngột ngạt.

! !.

Xe dừng ở dưới nhà, Lộ Kiêu Dương từ trên xe bước xuống, cùng Thẩm Trường Hà nói lời tạm biệt, rất nhanh chạy vào đại sảnh.

Thẩm Trường Hà từ cửa sổ, nhìn bóng lưng tràn đầy sức sống của Lộ Kiêu Dương, có chút bất đắc dĩ nâng khóe miệng.

! !.

Sau khi đưa cô về nhà, anh liền quay về.

Còn chưa vào cửa, đã nghe thấy tiếng cười của A Ly.

Vừa vào cửa, liền thấy cậu bé cầm điều khiển từ xa, đứng trước ghế sofa xem tivi.


Đang chiếu trên tivi chính là 《 Cuộc thi thơ ca 》, đúng lúc Lộ Kiêu Dương xuất hiện trên màn ảnh, cậu cười khóe miệng cũng kéo gần đến mang tai, "Là mẹ, mẹ đẹp quá.

"
Người dẫn chương trình Khương Vũ cầm tờ đáp án trên tay, hỏi: "Tác giả và tựa đề của một trong những bài thơ "Văn nhân thất ngôn" đầu tiên còn sót lại ở nước ta là gì?"
"Tào Phi 《 Yến Ca Hành 》.

" Lộ Kiêu Dương giành được nút trả lời bấm trước, ung dung nói ra đáp án.

Bình thường trông rất gầy, nhưng khi lên màn ảnh trông đẹp hơn rất nhiều, ăn mặc rất đơn giản, nhưng lại có một loại khí chất mạnh mẽ.

Các tuyển thủ khác đều là người nghiệp dư, hôm nay đến đây giống như làm nền cho cô.

Lấy giá trị nhan sắc này mà đứng đó, quả thực là gian lận mà.

Người dẫn chương trình: " Quá giang thiên xích lãng, nhập trúc vạn can tà miêu tả cảnh sắc thiên nhiên nào?"
__Hết chương 81__.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận