Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Lộ Kiêu Dương: " 《 Phong 》.

Bài thơ này tên là 《 Phong 》, tác giả là Lý Kiều của nhà Đường.

"
Người dẫn chương trình: " Kim khuyết hiểu chung khai van hộ, ngọc giai tiên trượng ủng thiên quan được sáng tác dưới ngòi bút của Sầm Tham, xin hỏi câu thơ này đang miêu tả cảnh tượng gì?"
Lộ Kiêu Dương: "Lâm triều.

"
Cô rất tự tin, gần như có thể nói ra bất kỳ đán án nào mà không cần suy nghĩ.

Những người khác đang đứng ở nơi đó, đều mơ hồ có chút nóng nảy, chuyện gì xảy ra vậy?
Hôm nay, bọn họ vốn tưởng rằng đại minh tinh này tới đây chỉ để đi ngang qua sân khấu, kết quả! có cô ở đây, bọn họ căn bản là không có lấy được mấy câu nữa, có được không?
Trong phân đoạn này, không chỉ yêu cầu bạn phải nói ra câu trả lời, mà còn cần tốc độ tay phải đủ nhanh, giành được nút trả lời mới có thể nói ra đáp án.

Tất nhiên, nếu như bạn cướp được, mà lại nói sai, thì sẽ bị trừ điểm.


Cho nên thông thường nếu muốn cướp lấy câu hỏi đều sẽ tương đối cẩn thận.

Mà Lộ Kiêu Dương, cả người lại tràn đầy tự tin, tựa như căn bản không cần suy nghĩ gì.

Tần Phong đứng bên cạnh Thẩm Trường Hà, nói: "Phu nhân chạy đi tham gia cái chương trình này lúc này vậy! Nhưng mà, cô ấy cũng thật lợi hại.

Những câu hỏi này, tôi một câu cũng không trả lời được.

"
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương rực rỡ trên tivi, trả lời: "Cậu cho rằng cô ấy là ai?"
Anh nhận thức cô một năm kia, cô hăng hái thi tốt nghiệp trung học đạt thủ khoa, rực rỡ, tỏa sáng như những vì sao.

Dựa vào năng lực của chính mình, thi đậu vào đại học Bạch Lâm.

Chẳng qua là những việc này, Tần Phong bọn họ cũng không quá rõ ràng lắm, bởi vì lúc bọn họ biết cô, trọng tâm của cô đều chuyển sang giới giải trí.

"Ba ba.

" A Ly nghe thấy thanh âm, quay đầu lại, thấy Thẩm Trường Hà ở chỗ này, còn có chú Tần Phong.

Cậu nói: "Ba xem, là mẹ!"
Cậu chỉ vào tivi, bảo Thẩm Trường Hà xem.

Lại đột nhiên nhớ tới, Thẩm Trường Hà có thể không nhìn thấy được.

Cậu cầm điểu khiển từ xa đi tới, lo lắng nói với Thẩm Trường Hà: "Bây giờ ba có thấy A Ly không?"
Thẩm Trường Hà nhìn con trai, ngồi xổm xuống, còn chưa mở lời A Ly đã lên tiếng: "Ba, mắt ba mau khỏe lên được không? Ba mà không khỏe, mẹ sẽ không cần chúng ta nữa.


"
"!.

" Những lời này của con trai vừa đáng thương, vừa đau lòng.

Thẩm Trường Hà nói: "Ba thấy được.

"
A Ly nghe đến đó, mới nở nụ cười: "Thật sao? Vậy con phải nhanh chóng nói cho mẹ biết mới được.

"
"! " Thẩm Trường Hà nhớ tới Lộ Kiêu Dương đang chẳng hay biết gì, vội nói với A Ly: "Cô ấy đã biết.

"
"Thật sao?" A Ly nói: "Vậy sao mẹ còn chưa đến thăm A Ly?"
Thẩm Trường Hà hiện tại có chút hối hận, cảm thấy hẳn là nên mang theo Lộ Kiêu Dương đến đây.

!.


.

Lộ Kiêu Dương đang bơi, từ trong bể bơi trèo ra ngoài, mở điện thoại ra, bởi vì video của cuộc thi thơ ca mà tối nay cô đã lên hotsearch.

Những người đó vốn cho rằng, cô tham gia chương trình này chính là để lăng xê, kết quả nhìn thấy biểu hiện của cô ở hiện trường, đều vô cùng kinh ngạc.

Chương trình này quay cô rất đẹp, trọng điểm là dáng vẻ tự tin như vậy, làm cho người ta cảm thấy lần trước Lộ Kiêu Dương xấu mặt trên sân khấu, hoàn toàn là hai người khác nhau.

Bình luận phía dưới một số người có chút hoài nghi, "Cô ta không biết trước đáp án chứ! Làm sao cô ta có thể lợi hại như vậy? Mười tám tuổi cô ta đã tiến vào giới giải trí rồi, nghe nói thậm chí cô ta còn chưa tốt nghiệp đại học, giả tạo muốn chết!"
Cô không chỉ trả lời được câu hỏi, hơn nữa, bất kể những câu hỏi không phổ biến đến đâu, cô đều biết, có thể thấy được lượng thơ từ dự trữ của cô có bao nhiêu biến thái.

Bất luận lúc nào, trên mạng cũng sẽ không thiếu những lời trào phúng này.

Lộ Kiêu Dương nhìn bình luận, hừ một tiếng: "Chậc, không biết thầy Lộ dạy ngữ văn sao? Tôi từ lúc hai tuổi đã bắt đầu ngâm thơ, có biết không?"
__Hết chương 82__.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận