Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Anh vừa nhìn thấy cô, cũng không có một chút tức giận nào.
Thẩm Trường Hà hỏi: "Hôm nay về đây, có chuyện gì không?"
Lộ Kiêu Dương nói: "Gặp anh, không có chuyện gì thì không thể đến tìm anh sao? Tôi nhớ anh không được à?"
Càng thân quen, lá gan cô càng lớn.

Đùa giỡn với anh, cũng không nghiêm túc chút nào.
Thẩm Trường Hà mím môi, không tiếp lời.
Anh biết là cô đang nói đùa.
Lộ Kiêu Dương nói: "Tôi vừa mới nhận được thông báo, hai ngày nữa phải đi quay phim, có thể sẽ phải đi một khoảng thời gian, cũng không biết lúc nào mới trở về.

Vì vậy trước khi đi muốn đến thăm anh."
"Còn gì nữa không?" Cô nói luyên thuyên lâu như vậy, phần sau mới là trọng điểm.
Lộ Kiêu Dương nói: "Tiện thể hỏi anh có thể cùng tôi quay về gặp ba mẹ tôi được không."

Cô có chút chột dạ nhìn Thẩm Trường Hà, kỳ thật đến thăm anh là giả, cô có thấy anh hay không cũng không sao cả, nhưng trước khi đi cô muốn trở về thăm ba mẹ.
Lộ Kiêu Dương cho rằng Thẩm Trường Hà không thấy, đôi mắt chuyển động lưu loát, bộ dạng tràn đầy tính toán, toàn bộ đều rơi vào trong mắt Thẩm Trường Hà.
Lộ Kiêu Dương thấy anh nãy giờ không nói gì, nói: "Anh sẽ không muốn đổi ý chứ? Lần trước anh đã đồng ý với tôi, anh quên rồi sao? Anh Trường Hà."
Cô vươn hai ngón tay, nhẹ nhàng kéo tay áo của anh, "Anh là một người đàn ông, không được nói không giữ lời! Tôi sẽ khinh thường anh đấy."
Nếu như bây giờ anh đổi ý, tám phần mười nguyên nhân là bởi vì Lương Thiến và Giang Hành, lúc quay về có thế nào cô cũng phải kéo Lương Thiến ra ngoài đánh một trận thật tốt cho hả giận!
Đang tính toán trong lòng, lại nghe thấy Thẩm Trường Hà nói: "Được."
Thời điểm trước đây, cô vẫn cảm thấy mình là con ruột của ba mẹ, Về sau cô mới biết, thì ra Thẩm Trường Hà mới là con ruột của ba mẹ cô.
"Trường Hà, ăn cái này đi." Mẹ Lộ trực tiếp cướp lấy cánh gà của Lộ Kiêu Dương, gắp lên đặt vào trong bát của Thẩm Trường Hà.
Lộ Kiêu Dương đang muốn nói, mẹ Lộ trừng mắt liếc cô một cái, bảo cô câm miệng.
Lộ Kiêu Dương: "..."
Ba Lộ ngồi ở bên cạnh nhìn Thẩm Trường Hà, hỏi: "Trường Hà, mắt con đã khá hơn chút nào chưa?"
Ngữ khí đều là quan tâm.
Nhớ tới sau khi thằng bé ngã bệnh, chẳng những Lộ Kiêu Dương không có làm tốt trách nhiệm của một người vợ, mà còn một lòng chỉ muốn ly hôn cùng thằng bé, còn để cho tất cả mọi người đều biết chuyện ly hôn, nên bọn họ cũng rất yêu thương Thẩm Trường Hà.
Thẩm Trường Hà nói: "Vâng, cảm ơn ba đã quan tâm."

"Thời gian qua Dương Dương không hiểu chuyện, con bằng lòng tha thứ cho con bé như vậy, thấy các con hòa thuận, mẹ và ba con cũng rất vui mừng," Mẹ Lộ nói: "Sau này ngàn vạn lần không nên nhắc đến chuyện ly hôn nữa.

Vì đứa nhỏ, các con cũng phải sống thật tốt nhé.

Còn chuyện về mắt của con, mẹ đã bảo ba con hỏi thăm, là giáo sư y khoa, mấy ngày nữa dẫn con đi gặp.

Con còn trẻ nên sẽ tốt hơn thôi, không nên buông bỏ hy vọng."
Thẩm Trường Hà nói: "Cảm ơn mẹ."
Lộ Kiêu Dương ở bên cạnh nghe, ba mẹ thật sự xem anh như con mình vậy, lại nhìn Thẩm Trường Hà một chút.
Mẹ Lộ nói: "Hôm nay muộn quá rồi, các con ở lại đây đi, ngày mai lại trở về."
Nhà họ Lộ ở khu Long Hồ tại Lâm Thành, cách nhà Lộ Kiêu Dương cả một đoạn, cách nhà Thẩm Trường Hà cũng không gần.
Bây giờ đã muộn, chắc chắn là không tiện trở về.
Thẩm Trường Hà không nói gì, Lộ Kiêu Dương vội vàng nói: "Được được!"
Lần này thật vất vả mới xin được Thẩm Trường Hà trở về cùng mình, cũng không biết lần sau anh còn bằng lòng trở về cùng cô nữa hay không.
Cô cũng muốn ở nhà lâu hơn.
Cô nói xong, cầu xin mà kéo quần áo của Thẩm Trường Hà ở dưới bàn, Thẩm Trường Hà trả lời: "Được ạ."
__Hết chương 88__.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận