Danh sách Chapter

Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Dù sao Thẩm Trường Hà không nhìn thấy, cũng không biết cô đang làm cái gì, cô tìm được đồ ngủ trong tủ quần áo của cô, mẹ Lộ là một người rất hoài niệm, ngay cả quần áo của cô năm mười tám tuổi cũng còn ở trong đây, chỉ có điều bây giờ gầy đi rất nhiều, thoạt nhìn quần áo cũng rộng hơn không ít.

Cô tùy tiện cầm một bộ đồ ngủ, mặc lên người, đứng trước gương làm mặt quỷ, gầy thật là tốt!
Lúc Lộ Kiêu Dương làm tất cả chuyện này, cũng không để ý Thẩm Trường Hà.

Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế sofa, từ lúc cô đi ra ngoài vẫn luôn nhìn cô chăm chú, thấy cô trực tiếp coi anh như không khí, nội tâm Thẩm Trường Hà vô cùng xấu hổ.

Làm sao bây giờ?
Bây giờ muốn nói với cô rằng anh có thể nhìn thấy, anh có chút không dám nói.

Qua thật lâu, Lộ Kiêu Dương lăn qua lăn lại xong, thoải mái, mới nhìn về phía Thẩm Trường Hà, nhớ tới anh còn chưa tắm, lại nghĩ đến lời mẹ căn dặn, nói: "Anh đi tắm trước đi.

"
Thẩm Trường Hà nói: "Được.

"
Lộ Kiêu Dương cầm lấy bộ đồ mà mẹ Lộ đưa qua cho anh thay, nắm tay áo của anh, đi đến phòng tắm.

Cô đưa đồ vào phòng tắm, nói rõ từng vị trí cho anh, "Tôi ở bên ngoài, anh có việc gì thì kêu tôi.

Đương nhiên, tốt nhất là không có.

"
Cô cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ tắm rửa của anh.

Cũng may, trong khoảng thời gian Thẩm Trường Hà tắm, cũng không có một chút ngoài ý muốn nào.


Lộ Kiêu Dương về đến nhà, trở lại nơi cô sinh sống nhiều năm quen thuộc này, vô cùng vui vẻ.

Vẫn còn đứng ở trước cửa sổ nhìn sân nhà mình một hồi.

Cửa phòng tắm mở ken két một tiếng, Thẩm Trường Hà đi ra.

Mặc quần áo của Phi Phi, mặc dù Phi Phi không cao bằng anh, nhưng bình thường mua quần áo thì đều mua rất lớn, cho nên anh cũng có thể mặc.

Anh đứng ở đó, có thể là bởi vì nguyên nhân anh vừa tắm rửa xong, trên người mang theo một tầng ánh sáng nhu hòa.

Thật là soái nha!
Lộ Kiêu Dương cảm thán, nói: "Anh tắm xong rồi?"
"Ừ.

"
! !.

.

Đây là lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương ngủ cùng với Thẩm Trường Hà ở trên một cái giường, hai người chưa từng cách nhau gần như vậy.

Thẳm Trường Hà nhắm mắt lại, anh bình thường lúc tỉnh cũng đã rất an tĩnh, lúc ngủ thì càng an tĩnh hơn.

Lộ Kiêu Dương nhìn anh, mình lại có cảm giác khó chịu như thể ngồi trên đống lửa.

Chắc là anh đang ngủ nhỉ?

Trời ạ!
Cô lớn như vậy, lần đầu tiên cùng một người đàn ông nằm trên một cái giường, cảm giác lòng bàn tay của mình đều ra một tầng mồ hôi.

Hơn nữa trước đây, Thẩm Trường Hà có đề cập qua với cô yêu cầu như vậy, cô thật đúng là lo lắng anh có động tay động chân với cô hay không.

Hiện tại thấy anh đang ngủ, cô mới thở dài một hơi, vội vã bò dậy.

Thẩm Trường Hà phát hiện động tĩnh, mở mắt ra, thấy cô rón rén leo xuống giường, trốn lên sofa ngủ.

"! "
Như sợ có ai ăn cô vậy.

Lộ Kiêu Dương vừa mới nằm xuống sofa, chợt nghe thấy thanh âm của Thẩm Trường Hà: "Tôi muốn uống nước.

"
"! "
Lộ Kiêu Dương nghe được, đau đầu muốn chết.

Ngủ cả một buổi như thế, anh vẫn còn tốt, bây giờ lại muốn uống nước?
Nhưng, vừa nghĩ tới không phải là bây giờ anh mất thị lực rồi sao?
Cô lại đứng lên, đi ra cửa rót nước đưa cho anh, "Nước.

"
Anh uống xong, đưa cái ly cho cô.

Lộ Kiêu Dương cầm cái ly, nói: "Anh mau ngủ đi.

"
Thẩm Trường Hà hỏi: "Em vừa đi đâu?"
Lộ Kiêu Dương: "Tôi vẫn luôn ở đây mà! Ngủ ngay bên cạnh anh.

"
"! " Công phu mở miệng nói mò của cô quả thực là hạng nhất.

__Hết chương 90__.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận