Danh sách Chapter
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 71
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 66
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Chapter 6
Chapter 5
Chapter 4
Chapter 3
Chapter 2
Chapter 1
Dù sao cũng là vương giả trên trên đường đua, dù chiều cao có giảm sút, ngoại hình yếu đi rất nhiều nhưng khí thế của cô vẫn không hề giảm sút. Trang phục công sở màu đen đơn giản cũng được cô mặc như một chiếc chiến bào. Ánh mắt sắc bén khiến người ta bất giác cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng.
Giọng nói của cô vang vọng trong đại sảnh yên tĩnh, từng chữ từng chữ thông báo quyết định trở thành người điều hành cao cấp của Thu Thị.
"Mặc dù cái chết của tôi là một sự hiểu lầm nhưng mọi người có thể nghĩ rằng Thu Niệm trong quá khứ đã chết. Từ hôm nay, tôi sẽ thực hiện trách nhiệm của người họ Thu tiếp quản tập đoàn Thu thị. Hãy nhớ rằng, bà chủ của mọi người là tôi, không phải Lục Cảnh Thâm. "
Nói rồi, cô lại nhìn nhân viên lễ tân bên cạnh thang máy, khẽ cười nói: "Vậy sau này ai nên bị ngăn lại, cô đã rõ chưa?"
Sau khi nói xong, Thu Thanh Duy không dừng lại nữa mà bước vào thang máy với thư ký Chu.
Cánh cửa kim loại được đóng lại, cả đại sảnh im lặng trong vài giây, sau đó là một cuộc thảo luận sôi nổi ——
"Trời ạ! Cô ấy chưa chết! Tại sao nhà họ Cố lại dựng bài vị cho cô ấy? Làm hại tổng giám đốc Lục cũng suýt nữa mất mạng!"
"Lại nói, cô không thấy cô ấy thay đổi nhiều lắm sao? Vừa rồi tôi suýt nữa không nhận ra cô ấy! Trước kia cô ấy là một bông hoa trắng, nhưng bây giờ … nhìn thôi mà chân tôi đã nhũn hết rồi!"
"Chờ đã! Cô ấy nói sẽ tiếp quản nhà Thu thị? Tôi không có nghe nhầm đi!"
"Hình như đại học cô ấy không học kinh doanh mà, đúng không? Tôi luôn cảm thấy cô ấy đến đây để chơi, cô ấy thực sự nghĩ là quản lý một công ty lớn như vậy sẽ rất dễ dàng à?"
Cũng giống như những nhân viên này, các giám đốc điều hành của Thu thị đều tỏ ra bất bình khi nghe tin Thu Thanh Duy sẽ tổ chức đại hội đồng cổ đông và chính thức tiếp quản công ty.
"Cô ta coi quản lý công ty là trò trẻ con sao? Cô ta nói tiếp quản thì tiếp quản chắc!"
"Cho dù bây giờ cô ta là người thừa kế duy nhất của nhà họ Thu thì cũng không thể càn quấy được! Cô ta là phụ nữ, có biết cái gì không?"
"Tôi không đồng ý! Tôi sẽ là người đầu tiên bỏ phiếu phản đối!"
Thu Thanh Duy đang đứng bên ngoài phòng họp, lắng nghe những lời phàn nàn của các nguyên lão với vẻ mặt bình tĩnh.
Thư ký Chu vẻ mặt phẫn nộ: "Thật là một lũ chó coi thường người! Tiểu thư cô đừng lo lắng."
"Không có gì đâu, những gì họ nói đều là sự thật."
Thu Thanh Duy không tức giận, bất kỳ ở đâu thì cũng phải dùng thực lực để nói chuyện, Thu Niệm học đại học ngành mỹ thuật, cô vẫn luôn lăn lộn trong các cuộc thi đấu mà đối với kinh doanh đúng là không biết chút gì, bị nghi ngờ cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Nhưng nếu không biết thì có thể học, với một nhân tài như thư ký Chu ở bên cạnh, còn lo không có quân sư giải đáp thắc mắc của mình sao?
Lấy lại tinh thần, cô đẩy cửa bước vào.
Một nhóm giám đốc điều hành cấp cao đang tụ tập trong phòng họp đột nhiên im lặng, tất cả họ đều nhìn chằm chằm vào cô.
Bọn họ nghe đồn con gái nhà họ Thu rất nhiều, cũng đã gặp không ít lần rồi, một người chỉ biết theo đuổi đàn ông lại tiếp quản gia sản, sau khi kết hôn, chồng với tiểu tam cho cô đội mũ xanh mà cũng không nói lời nào, ai có thể phục cô được chứ?
Nếu không nể mặt của ông Thu, họ đã bỏ đi rồi.
"Tiểu Thu à, thời gian gần đây khắp nơi đều lan truyền tin đồn cháu đã qua đời rồi. Bây giờ mọi người đều rất vui khi nhìn thấy cháu, chỉ có điều, cháu vừa trở lại đã hồ đồ, điều này đều khiến cho mọi người không vui đó.” Một vị nguyên lão trong đám người đó mở miệng lên tiếng, dùng giọng điệu quở trách của trưởng bối nói đối với tiểu bối.
Có người làm chim đầu đàn, những người còn lại cũng đồng tình, trong lời nói lộ ra vẻ xem nhẹ khinh thường.
Nhưng Thu Thanh Duy cũng không phải là người chịu lép vế, lăn lộn trong đường đua, mọi người coi trọng là sự nhanh lẹ, cho nên cô ra chiêu rất mãnh liệt, câu đầu tiên đã khiến mọi người trong phòng choáng váng ——
Giọng nói của cô vang vọng trong đại sảnh yên tĩnh, từng chữ từng chữ thông báo quyết định trở thành người điều hành cao cấp của Thu Thị.
"Mặc dù cái chết của tôi là một sự hiểu lầm nhưng mọi người có thể nghĩ rằng Thu Niệm trong quá khứ đã chết. Từ hôm nay, tôi sẽ thực hiện trách nhiệm của người họ Thu tiếp quản tập đoàn Thu thị. Hãy nhớ rằng, bà chủ của mọi người là tôi, không phải Lục Cảnh Thâm. "
Nói rồi, cô lại nhìn nhân viên lễ tân bên cạnh thang máy, khẽ cười nói: "Vậy sau này ai nên bị ngăn lại, cô đã rõ chưa?"
Sau khi nói xong, Thu Thanh Duy không dừng lại nữa mà bước vào thang máy với thư ký Chu.
Cánh cửa kim loại được đóng lại, cả đại sảnh im lặng trong vài giây, sau đó là một cuộc thảo luận sôi nổi ——
"Trời ạ! Cô ấy chưa chết! Tại sao nhà họ Cố lại dựng bài vị cho cô ấy? Làm hại tổng giám đốc Lục cũng suýt nữa mất mạng!"
"Lại nói, cô không thấy cô ấy thay đổi nhiều lắm sao? Vừa rồi tôi suýt nữa không nhận ra cô ấy! Trước kia cô ấy là một bông hoa trắng, nhưng bây giờ … nhìn thôi mà chân tôi đã nhũn hết rồi!"
"Chờ đã! Cô ấy nói sẽ tiếp quản nhà Thu thị? Tôi không có nghe nhầm đi!"
"Hình như đại học cô ấy không học kinh doanh mà, đúng không? Tôi luôn cảm thấy cô ấy đến đây để chơi, cô ấy thực sự nghĩ là quản lý một công ty lớn như vậy sẽ rất dễ dàng à?"
Cũng giống như những nhân viên này, các giám đốc điều hành của Thu thị đều tỏ ra bất bình khi nghe tin Thu Thanh Duy sẽ tổ chức đại hội đồng cổ đông và chính thức tiếp quản công ty.
"Cô ta coi quản lý công ty là trò trẻ con sao? Cô ta nói tiếp quản thì tiếp quản chắc!"
"Cho dù bây giờ cô ta là người thừa kế duy nhất của nhà họ Thu thì cũng không thể càn quấy được! Cô ta là phụ nữ, có biết cái gì không?"
"Tôi không đồng ý! Tôi sẽ là người đầu tiên bỏ phiếu phản đối!"
Thu Thanh Duy đang đứng bên ngoài phòng họp, lắng nghe những lời phàn nàn của các nguyên lão với vẻ mặt bình tĩnh.
Thư ký Chu vẻ mặt phẫn nộ: "Thật là một lũ chó coi thường người! Tiểu thư cô đừng lo lắng."
"Không có gì đâu, những gì họ nói đều là sự thật."
Thu Thanh Duy không tức giận, bất kỳ ở đâu thì cũng phải dùng thực lực để nói chuyện, Thu Niệm học đại học ngành mỹ thuật, cô vẫn luôn lăn lộn trong các cuộc thi đấu mà đối với kinh doanh đúng là không biết chút gì, bị nghi ngờ cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Nhưng nếu không biết thì có thể học, với một nhân tài như thư ký Chu ở bên cạnh, còn lo không có quân sư giải đáp thắc mắc của mình sao?
Lấy lại tinh thần, cô đẩy cửa bước vào.
Một nhóm giám đốc điều hành cấp cao đang tụ tập trong phòng họp đột nhiên im lặng, tất cả họ đều nhìn chằm chằm vào cô.
Bọn họ nghe đồn con gái nhà họ Thu rất nhiều, cũng đã gặp không ít lần rồi, một người chỉ biết theo đuổi đàn ông lại tiếp quản gia sản, sau khi kết hôn, chồng với tiểu tam cho cô đội mũ xanh mà cũng không nói lời nào, ai có thể phục cô được chứ?
Nếu không nể mặt của ông Thu, họ đã bỏ đi rồi.
"Tiểu Thu à, thời gian gần đây khắp nơi đều lan truyền tin đồn cháu đã qua đời rồi. Bây giờ mọi người đều rất vui khi nhìn thấy cháu, chỉ có điều, cháu vừa trở lại đã hồ đồ, điều này đều khiến cho mọi người không vui đó.” Một vị nguyên lão trong đám người đó mở miệng lên tiếng, dùng giọng điệu quở trách của trưởng bối nói đối với tiểu bối.
Có người làm chim đầu đàn, những người còn lại cũng đồng tình, trong lời nói lộ ra vẻ xem nhẹ khinh thường.
Nhưng Thu Thanh Duy cũng không phải là người chịu lép vế, lăn lộn trong đường đua, mọi người coi trọng là sự nhanh lẹ, cho nên cô ra chiêu rất mãnh liệt, câu đầu tiên đã khiến mọi người trong phòng choáng váng ——
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận