Danh sách Chapter
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 71
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 66
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Chapter 6
Chapter 5
Chapter 4
Chapter 3
Chapter 2
Chapter 1
“Dù sao cũng sẽ không phải là anh.” Thu Thanh Duy nói xong liền lắc đầu rời đi, không muốn cùng hắn nói mấy lời vô nghĩa nữa.
Hạ Minh muốn đuổi theo, lại bị Cố Trì ngăn lại, kèm theo lời cảnh cáo lạnh lùng: “Đừng có quấn lấy em ấy nữa.”
Hạ Minh nhìn anh ấy, đưa ra chiến thư: “Đây gọi là cạnh tranh công bằng, Cố Trì, anh không thể không tiếp nhận được, chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
Bên này, Hạ Minh đã sẵn sàng mở ra một trận đấu quyết liệt.
Bên này, vị hôn thê của cậu ta đang khóc đến kinh thiên động địa.
“Là Thu Niệm … Thu Niệm câu dẫn anh ấy! Hạ Minh mới có thể nói sẽ không thực hiện hôn ước.” Trác Tuyết vừa khóc vừa nói.
Nhìn thấy sắp được đặt chân đến nhà họ Hạ, mấy ngày nay bà Trác luôn cảm thấy bản thân tài trí hơn người ở chỗ mấy phu nhân quyền quý, không nghĩ tới chuyện này lại làm đảo lộn!
Nghe thấy tiếng khóc của con gái, bà ta cảm thấy vô cùng phiền phức, không nhịn được quát lớn: “Được rồi! Nhìn bộ dáng khóc sướt mướt này của con đi? Vậy mà lại đi so với một người phụ nữ đã ly hôn một lần, con nhìn đi, có nhiều khả năng thành công sao?”
Đúng vậy, Thu Niệm đã ly hôn một lần, Hạ Minh rốt cuộc là coi trọng cô ta ở chỗ nào? Trác Tuyết nghĩ không ra, cưới một người trong sạch như cô ta làm vợ có gì không tốt sao?
Nghĩ đến hôm nay bị mất mặt lớn như vậy trước mặt mọi người, trong lòng Trác Tuyết tràn ngập hận ý, nhớ lại tình cảnh lúc đó, cô ta cắn môi, hung hăng nói: “Loại người như cô ta đúng là đáng chết! Ông trời nghĩ như thế nào vậy, vậy mà còn có thể chẩn đoán sai?”
Trác phu nhân: “Chẩn đoán sai cái gì?”
“Hôm nay con cũng mới biết, chuyện lúc trước Thu Niệm mất tích rồi bệnh chết đều là sai, là bác sĩ đã chẩn đoán bệnh sai là cô ta đã mắc bệnh nan y!”, Trác Tuyết chửi rủa: “Cô ta đáng chết! Không thể xuống bồi cha mẹ cô ta sớm một chút sao? Không cần đến tranh vị hôn phu của người khác! Sớm hay muộn thì cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử.”
Bà Trác nghĩ nghĩ, nói: “Hiện tại nhà họ Thu chỉ có mỗi cô ta, lại đã ly hôn, thật xui xẻo, trưởng bối nhà họ Hạ chắc chắn sẽ không muốn cho cô ta vào cửa, cho nên chuyện này mẹ sẽ nói với trưởng bối nhà họ Hạ, cô ta câu dẫn Hạ Minh, cũng sẽ không nhận được danh phận gì, đến lúc đó nếu cô ta vẫn tiếp tục không biết xấu hổ quấn lấy Hạ Minh, thì sẽ là tiểu tam! Đạo đức và dư luận đều sẽ ở phía chúng ta, lúc đấy cho dù con có đánh chết cô ta thì người ta cũng sẽ không nói là con làm sai!”
Lời này khiến Trác Tuyết thoải mái hơn nhiều, cô ta lau nước mắt, hỏi mẹ: “Vậy bây giờ con nên làm gì?”
“Làm gì? Chuyện này còn cần mẹ nhắc sao? Trang điểm và làm tóc thật xinh đẹp, đàn ông đều nhìn bằng mắt, Hạ Minh thấy con xinh đẹp, còn có thể không hồi tâm chuyển ý hay sao?” Bà Trác dặn dò xong, lại nghĩ đến điều gì đó, nói tiếp: “Hơn nữa, mấy ngày nữa chính là thọ yến của lão gia nhà họ Cố, Thu Niệm tranh vị hôn phu với con, con cũng có thể đi tranh vị hôn phu của cô ta! Nếu con có thể gả cho Cố Trì, đời này của con coi như tiền đồ rộng mở, không có nuôi không con!”
Cố Trì? Trước mắt Trác Nguyệt hiện gia hình ảnh của một người đàn ông trong sáng, rực rỡ, tuy rằng động tâm nhưng căn bản cô ta không dám nghĩ đến.
Phía trước còn có một Lâm Mộ Vũ! Làm sao có thể đến lượt cô ta? Lấy tích cách của Lâm đại tiểu thư, nếu biết cô ta tranh nam thần, cô ấy không xé xác cô ta làm thịt mới là lạ!
Trong đầu cô ta chợt lóe lên.
Trên mặt Trác Tuyết lộ ra vẻ vui mừng.
Cô ta không thể đối mặt chính diện với Thu Niệm, nhưng có thể mượn đao gϊếŧ người! Thọ yến của Cố lão gia, Lâm Mộ Vũ nhất định sẽ đến để xum xoe, đến lúc đó cho dù Thu Niệm có đi hay không, cô ta có thể châm ngòi một phen, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Mộ Vũ và Thu Niệm chó cắn chó.
Sau khi hạ quyết tâm, cô ta ngừng khóc, lên tầng chờ gặt hái trò hay, tranh thủ làm ngư ông đắc lợi.
Cố lão gia thích náo nhiệt, hàng năm đến sinh nhật đều tổ chức thọ yến, lần này cũng không ngoại lệ, nửa tháng trước đã sớm cho người chuẩn bị, các món ăn được chuẩn bị cho bữa tiệc đều được làm từ những nguyên liệu tươi ngon nhất, rượu uống cũng là loại lâu năm, được tổ chức vô cùng long trọng.
Thu Thanh Duy không cha không mẹ cũng không có thân thiết với họ hàng, chỉ hai ông cháu sống nương tựa lẫn nhau, đến sinh nhật cũng chỉ đơn giản là hai người ra ngoài ăn để chúc mừng, cho nên chưa từng tham gia thọ yến nào náo nhiệt như vậy.
Hạ Minh muốn đuổi theo, lại bị Cố Trì ngăn lại, kèm theo lời cảnh cáo lạnh lùng: “Đừng có quấn lấy em ấy nữa.”
Hạ Minh nhìn anh ấy, đưa ra chiến thư: “Đây gọi là cạnh tranh công bằng, Cố Trì, anh không thể không tiếp nhận được, chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
Bên này, Hạ Minh đã sẵn sàng mở ra một trận đấu quyết liệt.
Bên này, vị hôn thê của cậu ta đang khóc đến kinh thiên động địa.
“Là Thu Niệm … Thu Niệm câu dẫn anh ấy! Hạ Minh mới có thể nói sẽ không thực hiện hôn ước.” Trác Tuyết vừa khóc vừa nói.
Nhìn thấy sắp được đặt chân đến nhà họ Hạ, mấy ngày nay bà Trác luôn cảm thấy bản thân tài trí hơn người ở chỗ mấy phu nhân quyền quý, không nghĩ tới chuyện này lại làm đảo lộn!
Nghe thấy tiếng khóc của con gái, bà ta cảm thấy vô cùng phiền phức, không nhịn được quát lớn: “Được rồi! Nhìn bộ dáng khóc sướt mướt này của con đi? Vậy mà lại đi so với một người phụ nữ đã ly hôn một lần, con nhìn đi, có nhiều khả năng thành công sao?”
Đúng vậy, Thu Niệm đã ly hôn một lần, Hạ Minh rốt cuộc là coi trọng cô ta ở chỗ nào? Trác Tuyết nghĩ không ra, cưới một người trong sạch như cô ta làm vợ có gì không tốt sao?
Nghĩ đến hôm nay bị mất mặt lớn như vậy trước mặt mọi người, trong lòng Trác Tuyết tràn ngập hận ý, nhớ lại tình cảnh lúc đó, cô ta cắn môi, hung hăng nói: “Loại người như cô ta đúng là đáng chết! Ông trời nghĩ như thế nào vậy, vậy mà còn có thể chẩn đoán sai?”
Trác phu nhân: “Chẩn đoán sai cái gì?”
“Hôm nay con cũng mới biết, chuyện lúc trước Thu Niệm mất tích rồi bệnh chết đều là sai, là bác sĩ đã chẩn đoán bệnh sai là cô ta đã mắc bệnh nan y!”, Trác Tuyết chửi rủa: “Cô ta đáng chết! Không thể xuống bồi cha mẹ cô ta sớm một chút sao? Không cần đến tranh vị hôn phu của người khác! Sớm hay muộn thì cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử.”
Bà Trác nghĩ nghĩ, nói: “Hiện tại nhà họ Thu chỉ có mỗi cô ta, lại đã ly hôn, thật xui xẻo, trưởng bối nhà họ Hạ chắc chắn sẽ không muốn cho cô ta vào cửa, cho nên chuyện này mẹ sẽ nói với trưởng bối nhà họ Hạ, cô ta câu dẫn Hạ Minh, cũng sẽ không nhận được danh phận gì, đến lúc đó nếu cô ta vẫn tiếp tục không biết xấu hổ quấn lấy Hạ Minh, thì sẽ là tiểu tam! Đạo đức và dư luận đều sẽ ở phía chúng ta, lúc đấy cho dù con có đánh chết cô ta thì người ta cũng sẽ không nói là con làm sai!”
Lời này khiến Trác Tuyết thoải mái hơn nhiều, cô ta lau nước mắt, hỏi mẹ: “Vậy bây giờ con nên làm gì?”
“Làm gì? Chuyện này còn cần mẹ nhắc sao? Trang điểm và làm tóc thật xinh đẹp, đàn ông đều nhìn bằng mắt, Hạ Minh thấy con xinh đẹp, còn có thể không hồi tâm chuyển ý hay sao?” Bà Trác dặn dò xong, lại nghĩ đến điều gì đó, nói tiếp: “Hơn nữa, mấy ngày nữa chính là thọ yến của lão gia nhà họ Cố, Thu Niệm tranh vị hôn phu với con, con cũng có thể đi tranh vị hôn phu của cô ta! Nếu con có thể gả cho Cố Trì, đời này của con coi như tiền đồ rộng mở, không có nuôi không con!”
Cố Trì? Trước mắt Trác Nguyệt hiện gia hình ảnh của một người đàn ông trong sáng, rực rỡ, tuy rằng động tâm nhưng căn bản cô ta không dám nghĩ đến.
Phía trước còn có một Lâm Mộ Vũ! Làm sao có thể đến lượt cô ta? Lấy tích cách của Lâm đại tiểu thư, nếu biết cô ta tranh nam thần, cô ấy không xé xác cô ta làm thịt mới là lạ!
Trong đầu cô ta chợt lóe lên.
Trên mặt Trác Tuyết lộ ra vẻ vui mừng.
Cô ta không thể đối mặt chính diện với Thu Niệm, nhưng có thể mượn đao gϊếŧ người! Thọ yến của Cố lão gia, Lâm Mộ Vũ nhất định sẽ đến để xum xoe, đến lúc đó cho dù Thu Niệm có đi hay không, cô ta có thể châm ngòi một phen, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Mộ Vũ và Thu Niệm chó cắn chó.
Sau khi hạ quyết tâm, cô ta ngừng khóc, lên tầng chờ gặt hái trò hay, tranh thủ làm ngư ông đắc lợi.
Cố lão gia thích náo nhiệt, hàng năm đến sinh nhật đều tổ chức thọ yến, lần này cũng không ngoại lệ, nửa tháng trước đã sớm cho người chuẩn bị, các món ăn được chuẩn bị cho bữa tiệc đều được làm từ những nguyên liệu tươi ngon nhất, rượu uống cũng là loại lâu năm, được tổ chức vô cùng long trọng.
Thu Thanh Duy không cha không mẹ cũng không có thân thiết với họ hàng, chỉ hai ông cháu sống nương tựa lẫn nhau, đến sinh nhật cũng chỉ đơn giản là hai người ra ngoài ăn để chúc mừng, cho nên chưa từng tham gia thọ yến nào náo nhiệt như vậy.
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận