Danh sách Chapter

Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Quý Ninh phồng má tức giận nói: "Anh Nguyên Triệt, sao anh có thể như thế chứ?’’Không phải anh không hỏi, mà là ...!tất cả mọi người đều suy nghĩ nên hành động như nào, họ đã bắt đầu thảo luận về cách sắp xếp và chuẩn bị các món ăn và đồ uống.Bạc Nguyên Triệt đấu tranh tư tưởng hồi lâu, cuối cùng cũng đầu hàng:"Đừng thảo luận nữa! Thôi được, tôi thừa nhận, tôi thật sự không có phương thức liên lạc với con gái nhà người ta.""Tôi đã hỏi." Bạc Nguyên Triệt đưa tay sờ sờ cổ tỏ vẻ ngại ngùng, dừng lại một lúc lâu mới nói ra những lời tiếp theo.

"Nhưng cô ấy không chịu.’’Sau vài phút đứng hình, trong phòng tất cả đều phá lên cười."Ha ha ha! Cậu - Bạc Nguyên Triệt, cũng có ngày hôm nay nữa hả!""Nhanh! Mang chai Khả Lạc Trình năm 82 đến đây! Tôi phải ăn mừng một phen mới được!""Thậm chí tài khoản WeChat mà tất cả các cô gái Trung Quốc đều mơ ước, dâng ngay trước mặt mà cô ấy cũng không thèm, đây là vị thần tiên tỉ tỉ phương nào đến thế?Anh em Bạc Nguyên Triệt đây, xin hỏi lúc đó cảm nghĩ của chú em là như thế nào vậy hả?Sau khi bị mọi người trêu chọc một lúc lâu, Bạc Nguyên Triệt cũng có hơi chột dạ.Lần đầu tiên trong đời, hỏi một người phụ nữ về thông tin liên lạc nhưng cô lại từ chối một cách thẳng thừng! Đột nhiên anh trở nên nghi ngờ về sức quyến rũ của mình.


Số lượng truy cập luôn đứng đầu của anh chắc không phải là giả mạo đấy chứ?Tô Ngạn suýt chết vì cười quá nhiều.

Anh vỗ nhẹ vào vai Bạc Nguyên Triệt, an ủi anh: "Không sao, có lẽ đó là hóa thân của Lôi Phong, muốn làm việc tốt nhưng không muốn lưu danh thôi mà."Bạc Nguyên Triệt hất tay, nghiến răng canh cách, bực mình chửi: "Cút!"Bầu không khí nghiêm trọng dần tan biến trong chốc lát.Nhưng sau rắc rối này còn phải đối mặt với vấn đề khác với Minh Toa Toa chưa được giải quyết ổn thỏa."Cho nên, A Triệt cậu dự định giải quyết như nào?"Bạc Nguyên Triệt mỉm cười, nói quyết định của mình một cách bình tĩnh: "Tôi dự tính sẽ chấm dứt hợp đồng giải trí.""Chấm dứt hợp đồng?"Giới giải trí.Người đại diện nhìn Bạc Nguyên Triệt, ông ta cười khinh bỉ.Ở trong làng giải trí nhiều năm như vậy, ông ta từng thấy anh ương ngạnh bướng bỉnh nhưng không ngờ anh lại cứng đầu đến như vậy.

Một tên nam nhân già đầu rồi lại đi xem trọng sự trong sạch của bản thân đến vậy, chịu nhục một chút cũng không được hay sao?Tối hôm qua, không thể mang Bạc Nguyên Triệt tắm rửa sạch sẽ đến phòng Minh Toa Toa, người đại diện là ông ta đã bị mắng một trận lôi đình, nên giờ ông ta cũng chẳng cần khách khí, bèn gây khó dễ : "Được rồi! Chuẩn bị trước 70 triệu.


Mang đến đây cho tôi!"Bạc Nguyên Triệt ký hợp đồng năm anh 17 tuổi, thời đó gia cảnh anh không tốt, cũng chả có ai chống lưng, lúc đi bộ trên phố lớn thì bị một tên lạ mặt do thám tiếp cận, trong lúc anh đang bối rối không biết chuyện gì đã ký vào một hợp đồng bồi thường nào đó.Hiện tại hối hận cũng muộn rồi, bởi vì giấy mực đen viết rất rõ ràng là anh ấy tự nguyện chấp nhận ký vào bản hợp đồng bất bình đẳng đó.70 triệu …Anh dù có đem tất cả nhà cửa xe cộ đã mua cũng không trả đủ.Hơn nữa đây chỉ là phần tiền cọc, ai biết được đến lúc đó, ông trùm giới giải trí còn đòi ra mức giá cao đến nhường nào!Thấy sắc mặt cậu thay đổi, người quản lý đảo mắt qua lại, nhẹ giọng khuyên bảo: "Chúng ta làm việc cùng nhau nhiều năm như vậy, tôi khuyên cậu một câu, làm người đừng cứng đầu như thế, với nhan sắc và thân phận của Minh tiểu thư, người theo đuổi cô ta xếp hàng dài dài.

Rốt cuộc cậu có cái gì đáng để vênh váo cơ chứ? Trở về suy nghĩ lại đi, bây giờ đổi ý cũng chưa muộn, đừng để cô Minh tiểu thư mất kiên nhẫn, đến lúc đó tất cả đều muộn rồi! "Lời nói đó cứ văng vẳng bên tai anh cả ngày.Huỷ bỏ hợp đồng thì không có tiền, nếu không huỷ bỏ hợp đồng thì anh sẽ bị đóng băng phong sát.Cả hai đều là ngõ cụt.Trong mắt người khác, giới giải trí đỉnh cao, đẹp đẽ vô hạn, trên thực tế chỉ là một thứ đồ chơi để các nhà tư bản thao túng trong lòng bàn tay.Chả trách lúc còn sống mẹ anh lại liều mạng tống anh ra khỏi cái nơi như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ khác như này.


Nếu anh được ông nội ủng hộ giúp đỡ, đừng nói là Minh Toa Toa, ngay cả bố của Minh Toa Toa cũng phải kính cẩn quỳ sụp xuống trước mặt anh.Còn nhớ năm đó, ông nội thoát được âm mưu thâm độc của đám gia tộc hào hoa quyền quý nhưng rốt cuộc vẫn không thoát khỏi luật chơi của nó.Thật mỉa mai.Bạc Nguyên Triệt nhìn biển lặng, tàn thuốc không biết chất thành đống dưới chân lúc nào.Cuối cùng, bao thuốc cũng hết sạch, anh nhìn lên phát hiện trời đã tối, mấy quán bar phía sau anh đã sáng đèn bắt đầu kinh doanh.Do dự một lúc, anh vẫn bước tới..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận