Danh sách Chapter

Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

Lúc này đang trong giờ học, tiếng giáo viên giảng bài cùng tiếng đọc theo của học sinh vang vọng từ các dãy lớp học.

Bạc Nguyên Triệt đi theo sau Thu Thanh Duy vào một con đường nhỏ hẹp khó đi, không biết nếu giáo viên và bạn học cũ của anh bắt gặp được cảnh tượng này thì sẽ cảm thấy như thế nào.

Anh nghĩ tốt hơn hết là nên nói trước cho bảo vệ một tiếng, tránh bị coi là kẻ khả nghi cố ý lẻn vào đây làm trò gì bất chính, nhưng anh thấy Thu Thanh Duy rất thích thú với việc lén lút trốn vào trường, nên anh cũng không nói ý nghĩ này ra, cùng cô đi vào đây.

Chẳng qua, bọn họ đã xem nhẹ sự phát triển của trang thiết bị trường học, chỗ cửa sau trước đây ít được quan tâm giám sát đến, nay đã lắp đặt camera theo dõi, vì vậy mà dễ dàng phát hiện được có hai người lạ đang xâm nhập vào trường học.

Ngay sau đó, một giọng nói đầy nghiêm khắc vang lên từ phía bên con đường mòn ——"Ai đó?!"

Trên con đường nhỏ hẹp này cơ bản là không có đường để chạy, cho nên hai người đã bị bảo vệ bắt được, Bạc Nguyên Triệt không hề phản kháng, tự giác giơ hai tay lên cao đầu hàng: "Đừng căng thẳng! Chúng tôi đến đây là để thăm trường cũ!"

"Thăm trường cũ?"

Bảo vệ đánh giá anh, vừa đeo kính râm vừa mang khẩu trang kín mít, không phải phường trộm cắp thì cũng chính là kẻ biếи ŧɦái! Hứ! Trường của bọn họ là trường học tốt nhất thủ đô này, sao có thể dạy dỗ ra một tên cặn bã như vậy được!

Nhìn sang Thu Thanh Duy, một cô gái xinh đẹp như vậy nếu thật sự đã tốt nghiệp ở đây, vậy tại sao cô lại không có mặt trong album kỷ niệm các hoa khôi của trường.

Vì vậy mà bảo vệ đối với hai người bọn họ cũng không khách sáo, trực tiếp đưa bọn họ vào phòng bảo vệ, chuẩn bị gọi cảnh sát đến đưa bọn họ đi.

Hai người đứng cạnh nhau, nhưng không ai trong số họ lộ ra chút sợ hãi nào, Thu Thanh Duy cảm thấy có chút thú vị, giống như trong nháy mắt cô đã trở lại thời niên thiếu phá phách trốn học rồi bị giáo viên chủ nhiệm bắt đi viết bản kiểm điểm.

Cô nhịn không được cười ra tiếng, trước vẻ mặt đầy nghiêm túc của bảo vệ, cô không hề nể mặt mà cười khúc khích.

Bảo vệ tức khắc đen mặt: "Cô cười cái gì? Nghiêm túc lại đi!"

Đối với người đẹp ông ta ngại mắng chửi, vì thế liền chĩa mũi nhọn về phía Bạc Nguyên Triệt, quát to: "Cậu! Giờ cậu còn mang kính râm với khẩu trang nữa! Bộ cậu tưởng mình là minh tinh hay sao? Mau tháo xuống cho tôi! Còn cười nữa, đợi cảnh sát đến đây tôi xem các người còn cười nổi nữa hay không!"

"Tôi thật sự đã tốt nghiệp ở đây." Bạc Nguyên Triệt giải thích một lần nữa.

Đáng tiếc dưới sự ảnh hưởng của Thu Thanh Duy, anh cong cong khóe môi, cuối câu nói còn cười một cái, đối với bảo vệ chẳng khác nào là anh đang giỡn mặt với ông.

"Đừng nói nhảm nữa! Nếu cậu không tháo xuống thì để tôi giúp cậu tháo!" Bảo vệ vừa nói xong liền bước tới.

Bạc Nguyên Triệt bất đắc dĩ, đành phải tháo kính râm với khẩu trang xuống.

Thời khắc khuôn mặt được lộ ra, cả nhóm bảo vệ trợn tròn mắt:

"Chết tiệt! Cậu ta đúng thật là minh tinh sao?"

Biết được Bạc Nguyên Triệt đến đây, chủ nhiệm lớp cấp ba vội vàng chạy đến phòng bảo vệ.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ngạc nhiên mừng rỡ: "A Triệt! Đúng thật là tên tiểu tử này rồi!"

Đây là học sinh xuất sắc nhất năm đó, là học trò ưu tú nhất của ông, vốn dĩ Bạc Nguyên Triệt sẽ là thủ khoa của năm đó, đáng tiếc...

"Thật đáng tiếc! Với số điểm tốt như vậy, vào trường đại học tốt nhất cũng không có vấn đề gì, kết quả lại đột nhiên bỏ học." Chủ nhiệm lớp thở dài: "Nhưng nhà em ấy xảy ra sự cố, thật sự không còn cách nào khác..."

Cái gọi là nhà em ấy xảy ra sự cố thật ra là một cái cớ, đối với Bạc Nguyên Triệt mà nói, những sự cố đó chẳng khác nào là chìa khóa để thoát khỏi xiềng xích, giúp anh thoát khỏi cuộc sống đầy áp bức chán nản.

"Thầy ơi, hiện tại em sống rất tốt."

Anh nói câu này không phải là để an ủi mà là nói lời thật lòng.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận