Danh sách Chapter

Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

Ba giờ đêm.

Tỉnh mộng.

Lục Cảnh Thâm nhìn chằm chằm ánh trăng le lói trên trần nhà, rất lâu vẫn không thể thoát ra khỏi giấc mơ ban nãy.

Giấc mơ này quá chân thực, chân thực đến mức anh ta tưởng như nó đã thật sự xảy ra, khiến anh ta không thể buông bỏ.

Đó mới chính là kết cục của anh ta và Niệm Niệm.

Bọn họ đã được định trước là ở bên nhau …

Bọn họ, bắt buộc phải ở bên nhau!

Ngay khi cư dân mạng đang bàn tán xôn xao về chuyện tình cảm của Bạc Nguyên Triệt, hot search này đã bị gỡ bỏ xuống, từ khóa "Thu Thanh Duy" trở thành một từ khóa bị cấm không thể tìm kiếm.

Bạc Nguyên Triệt háo hức muốn nói với cả thế giới về mối quan hệ của mình, tất nhiên điều đó không thể do anh quyết định, Thu Thanh Duy không quan tâm  đến những bình luận của cư dân mạng, cho nên cô cũng không bận tâm tới hot search nào.

Trợ lý của Bạc Nguyên Triệt thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi chuyện tình cảm được công khai, người hâm mộ của Bạc Nguyên Triệt ngất ngây và đau đớn đến thấu xương, không phải cô ấy có ý kiến gì với chị Duy mà là với tư cách là một trợ lý, tự nhiên suy nghĩ về các vấn đề từ góc độ phát triển sự nghiệp.

Bạc Nguyên Triệt hiện đang trong thời kỳ sự nghiệp hoàng kim, anh vẫn chưa chuyển đổi hình tượng, việc anh bày tỏ trực tiếp chuyện tình cảm chắc chắn sẽ khiến sự nổi tiếng của anh giảm sút nghiêm trọng. Nếu hot search được xóa bỏ, tác động có thể nhỏ hơn một chút. Cô ấy không biết đó là người tốt bụng nào suy nghĩ cho lợi ích của A Triệt.

Cô ấy thực sự nghĩ quá nhiều.

Người xóa hot search là Hạ Minh, người hận không thể bóp ch3t Bạc Nguyên Trạch, lúc này cậu ta đang chơi bắn súng tại câu lạc bộ giải trí ở Thủ Thành.

Mỗi lần bắn một phát, thật là bực bội và khó chịu.

Vốn tưởng rằng Thu Thanh Duy chỉ đùa giỡn, không ngờ lại công khai tình cảm với mọi người một cách vô cùng bá đạo, đây thực sự là định để tiểu minh tinh đó lên nắm quyền sao?

Ah! Ở trong mắt cô, cậu ta là người thừa kế của dòng họ Hạ, còn không thể so sánh với loại người như anh?

Phạm Phi Bằng và một số người có thể nhận ra rằng tâm trạng của anh ta không tốt, kết hợp với những gì đã xảy ra trong những ngày này, không khó để đoán rằng nó có liên quan đến người phụ nữ giành chức vô địch ở trường đua.

Một vài người tụ tập lại và xì xào về chuyện này:

"Hạ thiếu gia không phải nói cô ấy là người phụ nữ của anh ấy sao? Sao cô ấy lại thành bạn gái của Nguyên Triệt?"

"Ngày đó lúc ở trường đua, không phải cô ấy cùng với người đàn ông không rõ lai lịch sao? Còn tát Hạ Minh ở trước mặt mọi người! Mọi chuyện thật điên rồ!"

"Ỷ mình được người ta để ý, nên muốn lật trời à? Còn không phải chỉ là cái rắm!"

Phạm Phi Bằng liếc nhìn Hạ Minh.

Nghĩ đến cảnh người bạn thân này lại vì người phụ nữ này mà uống say đêm qua, anh ta không tránh khỏi bất bình. Cô là người đầu tiên dám đùa giỡn Hạ Minh thành thế này, nhất định phải khiến cho cô cảm nhận một chút!

"Đi thôi." Anh ta đứng dậy trước.

Người khác hỏi: "Đi đâu vậy?"

Ánh mắt anh ta bình tĩnh, lạnh lùng nói: "Đi xả giận cho Hạ Minh!"

***

"A Triệt, nếu không đến sân bay thì muộn mất!" Trợ lý thò đầu ra khỏi xe và giục anh một lần nữa.

Bạc Nguyên Triệt trả lời "sẽ đến sớm", nhưng hai chân anh dính lấy cửa không muốn rời đi.

Anh đã ở bên cạnh Thu Thanh Duy rất lâu rồi, nếu không phải quay lại thành phố Lạc để tổ chức buổi ký tặng album mới, anh vẫn có thể tiếp tục ở bên cạnh cô.

"Lần này xa nhau có lẽ còn lâu mới đến tìm em..." Nghĩ đến đây, Bạc Nguyên Triệt sững sờ.

Thu Thanh Duy dỗ dành nói: "Anh cứ yên tâm làm việc. Vừa đúng lúc bên đội ngũ cũng có việc, em cũng không thể quan tâm tới anh được."

Anh không cần cô quan tâm, cô làm việc, anh chỉ cần ở bên cạnh nhìn là được rồi. Thật tiếc khi một ngày bắt đầu như vậy phải kết thúc...

Dù biết rằng cuộc chia ly này chỉ là tạm thời, anh vẫn khó chịu khủng khϊếp.

"Đừng nán lại, không phải là anh không thể gặp em nữa." Thu Thanh Duy vỗ về anh, hứa hẹn nói: "Khi nào có thời gian em sẽ đến thành phố Lạc để đi cùng anh."

Điều này khiến Bạc Nguyên Triệt cảm thấy dễ chịu hơn chút.

"Vậy thì anh... đi..." Anh miễn cưỡng lùi lại nửa bước.

Thu Thanh Duy giúp anh kéo lại khăn quàng cổ, xoa xoa đầu cún con của mình, mặt mày đều là nhu hòa: "Đi đi, phải tự chăm sóc bản thân."

Rõ ràng cũng không phải sinh ly tử biệt gì, lại bởi vì lòng bàn tay cô ấm áp mà cay sống mũi.

"Tiểu Duy …" Anh nhẹ giọng gọi cô, đều là ỷ lại.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận