Danh sách Chapter
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 71
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 66
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Chapter 6
Chapter 5
Chapter 4
Chapter 3
Chapter 2
Chapter 1
Sau khi giá cổ phiếu của tập đoàn Minh thị tụt dốc, những câu chuyện mờ ám và bê bối bên trong lần lượt bị phanh phui, từ chuyện ức hϊếp nhân viên đến giao dịch quyền lực, ghê tởm nhất là tổng tài của Minh thị vì để lấy lòng một đại nhân vậy, mà tự bức con gái chụp những hình ảnh vô cùng bất nhã.
Tin tức vừa được tung ra, lập tức được lên hot search, toàn bộ cộng đồng mạng đều lên án, nhà họ Minh có dùng bao nhiêu tiền cũng không thể dập tắt.
Những nạn nhân vẫn luôn âm thầm chịu đựng bất công này lần lượt đưa ra những tin tức để khiến bản thân cũng được cọ chút nhiệt. Mọi người liên thủ, rất nhanh liền có thể đưa cấp cao của Minh thị ra tòa án.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, toàn bộ Trung Quốc đã chứng kiến nhà họ Minh sụp đổ, có thể nói khiến mọi người đều cảm thấy mỹ mãn.
Không có sự quấy rầy đến từ Minh Toa Toa, phòng làm việc của Bạc Nguyên Triệt đã mở cửa rất thuận lợi, vào ngày việc sửa sang hoàn thành, một nhóm nghệ sĩ đã tụ tập ở phòng làm việc để ăn mừng và mời Thu Thanh Duy đến tham dự.
Không giống như bữa tiệc lần trước mà Thu Thanh Duy nhìn thấy, lúc Thu Thanh Duy bước đến cửa vào, nhìn thấy phòng làm việc đã không còn trống trải và thô sơ như lúc trước, khu vực nghỉ ngơi và vui chơi ở tầng 1 đã được bày biện thêm rất nhiều đồ vật, tràn đầy hơi thở của cuộc sống.
Bàn ăn cũng rất lớn, ở trên đều là các nguyên liệu để ăn lẩu, nghiễm nhiên giống như một bàn yến tiệc thịnh soạn.
Mà ở trong phòng bếp các loại xoong nồi và gia vị đã đầy đủ, trên mấy kệ thấp còn được bày sẵn đồ ăn vặt.
Thu Thanh Duy ngồi ở trên ghế, lần này khác với lần ăn cơm trước đó với mọi người, lúc này, trên bàn không có ai là không phục cô.
Tô Ngạn dẫn đầu kính rượu, một ngụm lại gọi "chị Duy" một cách vô cùng tự nhiên.
"Kính chị Duy! Nếu không có chị Duy phòng làm việc sẽ không được thành lập một cách thuận lợi như vậy."
"Còn có, dù ít hay nhiều thì chị Duy đã khiến khối u ác tính Minh gia kia phải rớt đài."
"Môi trường của ngành công nghiệp giải trí này bây giờ liền sạch hơn nhiều, chúng ta có thể yên tâm làm nhạc."
Nồi lẩu bốc khói nghi ngút, mùi thơm lan tỏa khắp nơi.
Không khí trên bàn ăn rất tốt, ăn được một nửa, có người không nhịn được hỏi: "Chị Duy, rốt cuộc chị là ai a? Vậy mà có thể kéo nhà họ Minh rớt đài."
Chuyện này cũng là nghi vấn trong lòng của Bạc Nguyên Triệt, nghĩ đến chi phiếu mà cô đưa cho lúc trước là từ tập đoàn Thu thị, liền đoán: "Cô có phải cô quan hệ với nhà họ Thu ở thành phố Phái không?"
"Đúng rồi! Chị Duy họ Thu"
Thu Thanh Duy một tay chống cằm, nheo mắt hỏi:"Thấy hứng thú với thân phận của tôi thế sao?"
"Rât tò mò, nhưng nếu chị Duy không tiện tiết lộ thân phận, chúng tôi cũng không miễn cưỡng."
Rời thành phố Phái để đến chỗ này, một là vì nghỉ dưỡng, thứ hai là muốn lấy thân phận Thu Thanh Duy này vượt qua thời gian cuối cùng.
"Đúng là có chút quan hệ với nhà họ Thu..." Cô hàm hồ trả lời.
Mọi người liền cảm thán: "Khó trách a! Nhà họ Thu giàu như vậy muốn đối phó nhà họ Minh cũng chỉ như đối phó với mấy con tôm con tép. Ô ô ô, chúng ta quá may mắn, vậy mà có thể ôm được đùi vàng là chị Duy đây."
Có người đem Bạc Nguyên Triệt đẩy vào trong lòng Thu Thanh Duy, đùa nói: "A Triệt, đừng phấn đấu nữa, tự gả mình đi."
Bạc Nguyên Triệt chống bàn, tránh đυ.ng đến Thu Thanh Duy, đáy mắt có chút đỏ, thấp giọng nói: "Nói bậy bạ gì đó."
Tô Ngạn cười lạnh:"Cậu ta như vậy, còn lâu chị Duy mới để ý."
Tuy nói là đùa nhưng cũng thật khiến đau lòng.
Bạc Nguyên Triệt trừng mắt liếc Tô Ngạn một cái, cúi đầu xuống uống bia.
Thấy được cảm xúc của anh ta, Thu Thanh Duy cười cười, an ủi: "Nếu anh ngoan hơn một chút, có lẽ tôi sẽ xem xét."
Biết là là cô nói đùa, nhưng trái tim vẫn bị lỡ mất một nhịp.
Bạc Nguyên Triệt tỏ vẻ không thèm để ý, cũng thoải mái tiếp lời cô: "Vậy thì cô phải suy nghĩ cho kỹ, tôi rất phiền phức và ồn ào, có thể mang đến phiền phức cho cô nữa."
"Vậy thôi đi, tôi sợ nhất là phiền phức." Thu Thanh Duy nói xong liền tiếp tục ăn cơm, vui đùa cũng nhanh chóng trôi qua.
Tiếng vui đùa vẫn tiếp tục, Bạc Nguyên triệt cụp mắt, biểu tình rầu rĩ không vui.
Phiền phức có gì không tốt? Ồn ào thì làm sao? Chẳng lẽ cô muốn quan hệ vợ chồng lạnh như băng sao? Vậy là có ý gì …
Miên man suy nghĩ một lúc, đã ăn gần xong bữa cơm.
Tin tức vừa được tung ra, lập tức được lên hot search, toàn bộ cộng đồng mạng đều lên án, nhà họ Minh có dùng bao nhiêu tiền cũng không thể dập tắt.
Những nạn nhân vẫn luôn âm thầm chịu đựng bất công này lần lượt đưa ra những tin tức để khiến bản thân cũng được cọ chút nhiệt. Mọi người liên thủ, rất nhanh liền có thể đưa cấp cao của Minh thị ra tòa án.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, toàn bộ Trung Quốc đã chứng kiến nhà họ Minh sụp đổ, có thể nói khiến mọi người đều cảm thấy mỹ mãn.
Không có sự quấy rầy đến từ Minh Toa Toa, phòng làm việc của Bạc Nguyên Triệt đã mở cửa rất thuận lợi, vào ngày việc sửa sang hoàn thành, một nhóm nghệ sĩ đã tụ tập ở phòng làm việc để ăn mừng và mời Thu Thanh Duy đến tham dự.
Không giống như bữa tiệc lần trước mà Thu Thanh Duy nhìn thấy, lúc Thu Thanh Duy bước đến cửa vào, nhìn thấy phòng làm việc đã không còn trống trải và thô sơ như lúc trước, khu vực nghỉ ngơi và vui chơi ở tầng 1 đã được bày biện thêm rất nhiều đồ vật, tràn đầy hơi thở của cuộc sống.
Bàn ăn cũng rất lớn, ở trên đều là các nguyên liệu để ăn lẩu, nghiễm nhiên giống như một bàn yến tiệc thịnh soạn.
Mà ở trong phòng bếp các loại xoong nồi và gia vị đã đầy đủ, trên mấy kệ thấp còn được bày sẵn đồ ăn vặt.
Thu Thanh Duy ngồi ở trên ghế, lần này khác với lần ăn cơm trước đó với mọi người, lúc này, trên bàn không có ai là không phục cô.
Tô Ngạn dẫn đầu kính rượu, một ngụm lại gọi "chị Duy" một cách vô cùng tự nhiên.
"Kính chị Duy! Nếu không có chị Duy phòng làm việc sẽ không được thành lập một cách thuận lợi như vậy."
"Còn có, dù ít hay nhiều thì chị Duy đã khiến khối u ác tính Minh gia kia phải rớt đài."
"Môi trường của ngành công nghiệp giải trí này bây giờ liền sạch hơn nhiều, chúng ta có thể yên tâm làm nhạc."
Nồi lẩu bốc khói nghi ngút, mùi thơm lan tỏa khắp nơi.
Không khí trên bàn ăn rất tốt, ăn được một nửa, có người không nhịn được hỏi: "Chị Duy, rốt cuộc chị là ai a? Vậy mà có thể kéo nhà họ Minh rớt đài."
Chuyện này cũng là nghi vấn trong lòng của Bạc Nguyên Triệt, nghĩ đến chi phiếu mà cô đưa cho lúc trước là từ tập đoàn Thu thị, liền đoán: "Cô có phải cô quan hệ với nhà họ Thu ở thành phố Phái không?"
"Đúng rồi! Chị Duy họ Thu"
Thu Thanh Duy một tay chống cằm, nheo mắt hỏi:"Thấy hứng thú với thân phận của tôi thế sao?"
"Rât tò mò, nhưng nếu chị Duy không tiện tiết lộ thân phận, chúng tôi cũng không miễn cưỡng."
Rời thành phố Phái để đến chỗ này, một là vì nghỉ dưỡng, thứ hai là muốn lấy thân phận Thu Thanh Duy này vượt qua thời gian cuối cùng.
"Đúng là có chút quan hệ với nhà họ Thu..." Cô hàm hồ trả lời.
Mọi người liền cảm thán: "Khó trách a! Nhà họ Thu giàu như vậy muốn đối phó nhà họ Minh cũng chỉ như đối phó với mấy con tôm con tép. Ô ô ô, chúng ta quá may mắn, vậy mà có thể ôm được đùi vàng là chị Duy đây."
Có người đem Bạc Nguyên Triệt đẩy vào trong lòng Thu Thanh Duy, đùa nói: "A Triệt, đừng phấn đấu nữa, tự gả mình đi."
Bạc Nguyên Triệt chống bàn, tránh đυ.ng đến Thu Thanh Duy, đáy mắt có chút đỏ, thấp giọng nói: "Nói bậy bạ gì đó."
Tô Ngạn cười lạnh:"Cậu ta như vậy, còn lâu chị Duy mới để ý."
Tuy nói là đùa nhưng cũng thật khiến đau lòng.
Bạc Nguyên Triệt trừng mắt liếc Tô Ngạn một cái, cúi đầu xuống uống bia.
Thấy được cảm xúc của anh ta, Thu Thanh Duy cười cười, an ủi: "Nếu anh ngoan hơn một chút, có lẽ tôi sẽ xem xét."
Biết là là cô nói đùa, nhưng trái tim vẫn bị lỡ mất một nhịp.
Bạc Nguyên Triệt tỏ vẻ không thèm để ý, cũng thoải mái tiếp lời cô: "Vậy thì cô phải suy nghĩ cho kỹ, tôi rất phiền phức và ồn ào, có thể mang đến phiền phức cho cô nữa."
"Vậy thôi đi, tôi sợ nhất là phiền phức." Thu Thanh Duy nói xong liền tiếp tục ăn cơm, vui đùa cũng nhanh chóng trôi qua.
Tiếng vui đùa vẫn tiếp tục, Bạc Nguyên triệt cụp mắt, biểu tình rầu rĩ không vui.
Phiền phức có gì không tốt? Ồn ào thì làm sao? Chẳng lẽ cô muốn quan hệ vợ chồng lạnh như băng sao? Vậy là có ý gì …
Miên man suy nghĩ một lúc, đã ăn gần xong bữa cơm.
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận