Danh sách Chapter

Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Mà lúc ấy bản thân cũng có kết giao bạn gái, tên là Đào Khởi, là 1 cô gái thanh thuần khả ái.

Lúc cô ngây ngô lại to gan hướng cậu thổ lộ, cậu không muốn thương tổn một cô gái đáng yêu như vậy, lại đối với tình yêu có chút tò mò nên mới đáp ứng cô.

Nhưng kết giao một đoạn thời gian sau cậu kinh hoàng phát hiện cậu đối với phụ nữ chỉ dừng lại với việc thưởng thức chứ không có một chút muốn tiến thêm một bước tới dục vọng, ngược lại đối Mục Tĩnh Viễn cổ áo lộ ra một mảnh nhỏ làn da lại đâm ra suy nghĩ bậy bạ, cậu cảm thấy chính mình có khả năng không được bình thường, liền đi kiểm tra một chút, biết bản thân hẳn là chính là đồng tính luyến ái trong truyền thuyết, cậu lúc ấy là lần đầu tiên đối mặt với việc tính hướng chính mình không giống người thường, trong lòng thập phần sợ hãi.
Sau khi vội vàng cùng Đào Khởi chia tay, theo bản năng cậu muốn tìm người thân cận nhất với cậu là Mục Tĩnh Viễn xin giúp đỡ, lại hậu tri hậu giác phát hiện anh cùng chị mình không biết khi nào phi thường gần gũi, cậu từ nhỏ được sủng ái, dưỡng thành cái thói chuyện gì cũng đều không quan tâm tính tình, làm chuyện gì đều khó có thể suy xét cảm giác của người khác, cậu thấy Mục Tĩnh Viễn cùng chị gái quan hệ thân cận, trong lòng thập phần phẫn nộ, cảm thấy chính mình là bị phản bội.

Cậu chỉ biết chính mình thương tâm phẫn nộ, lại không rõ loại cảm giác này, kỳ thật gọi là ghen.

Mục Tĩnh Viễn ở trong lòng cậu chiếm 1 vị trí quan trọng mà người khác không có được.

Cậu đối với anh ỷ lại cùng tin cậy, dưới sự che chở lâu dài của anh, Mục Tĩnh Viễn sớm đã trở thành 1 thứ không thể thiếu trong sinh mệnh cậu, chỉ là cậu về mặt tình cảm trì độn, không thể phát hiện.
Nhưng lúc này cậu lại có cảm giác nguy cơ mà xưa nay chưa từng có: Dù cho cả đời anh đối tốt với cậu, nhưng Mục Tĩnh Viễn kỳ thật cũng không giống cậu, anh sẽ cưới vợ sinh con, sẽ có một người phụ nữ thay thế vị trí của mình, được anh quan tâm yêu quý, mà người này lại rất có thể là chị mình.
Cậu cảm thấy lãnh địa của mình đã bị xâm phạm, cả người giống một con sư tử cuồng bạo, nhưng cậu không có biện pháp, chỉ có thể dùng vô cớ gây rối để thể hiện sự phẫn nộ, cái này lại làm cho Mục Tĩnh Viễn tâm lý cùng thể xác đều mệt mỏi, hai người bắt đầu lần đầu tiên chiến tranh lạnh
Chính là dù 2 người có chiến tranh lạnh cũng không thể ngăn cản tình cảm của Mục Tĩnh Viễn cùng chị hai, thực mau bọn họ liền tuyên bố tin tức kết hôn, mà khoảng thời gian này, chính là lúc hai người chiến tranh lạnh sau, chị hai cùng Mục Tĩnh Viễn sắp tuyên bố hôn tin phía trước.( Editor: Đoạn này mik đọc hơi rối)
Cậu nhớ rõ lúc ấy chính mình mỗi ngày đều thực táo bạo, đem cảm xúc đều phát tiết lên những người thân yêu thương mình.

Sau khi 2 người họ tuyên bố tin kết hôn,chính mình càng trở nên phẫn nộ, dùng bất cứ thủ đoạn châm chọc, thậm chí nhục mạ Mục Tĩnh Viễn, đối với chị hai cùng người nhà cũng không có sắc mặt tốt, đem người thân mình càng đẩy càng xa.


Ở bên ngoài cũng thập phần nóng nảy, một lời không hợp liền cùng người vung tay đánh nhau, thường xuyên cùng người khác phát sinh xung đột, mỗi lần như vậy đều là anh hai hoặc là Mục Tĩnh Viễn tới thu dọn cục diện rối rắm cho cậu
Cậu mỗi ngày dùng bất cứ thủ đoạn nào gây náo loạn rốt cuộc cũng thất bại dưới hôn sự của chị hai cùng Mục Tĩnh Viễn.

Nhưng cũng đẩy xa Mục Tĩnh Viễn, cùng chị hai cảm tình cũng sinh ra khúc mắc, nhưng cậu từ nhỏ kiêu ngạo hưởng sự sủng ái mà lớn lên, thói quen người khác đối cậu kiên nhẫn, bao dung cùng yêu quý, nên cũng không quan tâm đến chuyện này.
Bạch Nhất Hàm giơ tay xoa xoa khóe mắt, tay phải chậm rãi vuốt ve ngón tay trái còn nguyên vẹn, nhắm mắt lại.
Chị hai cùng Mục Tĩnh Viễn là yêu nhau, nhưng đời trước mình lại vì tư tâm sinh sôi mà ngăn trở hôn lễ 2 người, chia rẽ họ, làm hai người đều thống khổ, chính mình cũng không thể vui sướng, ngược lại còn cùng hai người đều xa cách.

Lúc này đây, cậu nhất định phải ngoan ngoãn mà chúc phúc chị hai cùng Mục Tĩnh Viễn.

Mục Tĩnh Viễn là thẳng, người anh yêu chính là chị hai, nên anh yêu thương mình, có phải hay không cũng là vì yêu tỷ tỷ mà yêu ai yêu cả lối về?
Nghĩ đến đây, Bạch Nhất Hàm trái tim một trận quặn đau, cậu che ngực, nhắm mắt lại, cứ như vậy đi, chính mình ngu xuẩn lại dơ bẩn như vậy, làm sao có thể lại đi mơ ước đến Mục Tĩnh Viễn? Anh hẳn là anh rể mình mới đúng.
Khiến cho xấu xa tâm tư xấu xa này vĩnh viễn chôn giấu dưới đáy lòng, vĩnh viễn cũng không cần nhảy ra tới gặp đến Mặt Trời, như vậy, mọi người đều vui vẻ, thật tốt..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận