Danh sách Chapter

Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Da thịt trần trụi dán vào nhau, hai người đều phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

Mục Tĩnh Viễn ôm lấy Bạch Nhất Hàm đang phác gục trong bồn, nước bên trong rầm một tiếng tràn ra, người trong bồn tắm vẫn như cũ không để ý ôm hôn.
Độ ấm trong phòng tắm không ngừng tăng lên, dần dần vang lên âm thanh làm người nghe đỏ tai, tiếng nước văng tung tóe cùng với tiết tấu bạch bạch.

Còn có từng tiếng gọi nhỏ:
“Tĩnh Viễn…… Mục Tĩnh Viễn……”
“Anh ở chỗ này Hàm Hàm, anh ở đây Hàm Hàm của anh”
Bạch Nhất Hàm cảm giác toàn thân đều thiêu đốt, thời điểm bị va chạm kịch liệt cảm giác linh hồn đều sắp bay ra khỏi thân thể.


Cùng Mục Tĩnh Viễn thân mật tiếp xúc như vậy, làm tinh thần cậu có một loại cảm giác thỏa mãn không gì sánh kịp.

Chính mình cũng tận tình ôm lấy người phía trên, nhìn biểu tình của anh mất khống chế vì mình, trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào.
Bạch Nhất Hàm thậm chí hoàn toàn không có đau đớn, chỉ có lúc đưa vào cơ thể bị trấn kinh, cái loại tê dại yêu dị này, theo xương sống một đường vọt vào đại não, kích thích đến ánh mắt cậu có chút tan rã, trong miệng không chịu khống chế phát ra tiếng rên rỉ làm người ta đỏ mặt tía tai.
Cùng là một việc, nhưng Mục Tĩnh Viễn làm, cậu hoàn toàn không cảm thấy cái loại khuất nhục ghê tởm này.

Ngược lại còn tận lực đem tứ chi của mình đều quấn trên người anh, trong miệng không ngừng gọi tên Mục Tĩnh Viễn, thời thời khắc khắc thật sự xác nhận người đang điên cuồng vận động trên người mình chính là anh.

Cậu dung túng cho sự điên cuồng này.

Vì trên thế giới này, chỉ có anh mới có thể ở trên người cậu muốn làm gì thì làm.
Mục Tĩnh Viễn bị thái độ mặc kệ dung túng của cậu kích thích đến hoàn toàn điên cuồng, căn bản không cho cậu có thời gian thở dốc, kịch liệt va chạm cơ hồ 1 giây cũng không ngừng nghỉ.

Nước trong bồn đã lạnh, anh liền ôm cậu trở về trên giường lớn phòng ngủ, trong lúc đó hai người một giây cũng không rời, mà Bạch Nhất Hàm căn bản cũng không có tinh lực để phân biệt bản thân bị chuyển tới nơi nào.

Chờ lúc mọi việc kết thúc, Bạch Nhất Hàm đã khàn cả giọng, người cũng lâm vào trạng thái nửa hôn mê.
Mục Tĩnh Viễn ôm cậu, vẫn như cũ đang không ngừng hôn lên sườn mặt, cổ, bả vai, hôn môi cùng tất cả vùng da thịt mà anh có khả năng chạm đến trên người cậu.

Toàn bộ thân thể trắng sứ của Bạch Nhất Hàm đã bị che kín bởi dấu hôn, ngay cả trên mu bàn chân cũng có.

Bạch Nhất Hàm một ngón tay cũng nâng không nổi, đôi mắt cũng không mở ra được, giọng nói khàn khàn nho nhỏ nói:
“Đủ……
Đủ rồi sao?”
Âm thanh xưa nay luôn trầm thấp của Mục Tĩnh Viễn giờ phút này lại mềm mại như có thể tích ra nước:
“Đương nhiên là không đủ, nhưng em quá mệt rồi, ngủ đi, việc còn lại cứ giao cho anh”
Bạch Nhất Hàm tựa như trong nháy mắt đã ngủ, Mục Tĩnh Viễn cười sủng nịch.

Hôn hôn đôi môi đã bị anh làm cho sưng đỏ, lại đem cậu ôm vào phòng tắm cẩn thận rửa sạch thân thể, thay đổi khăn trải giường, đem người dàn xếp sạch sẽ đặt trên giường.

Lại đi tắm rửa, dọn dẹp phòng tắm, chờ đến khi đem hết thảy thu thập thỏa đáng, hướng Đông đã hiện ra bụng cá trắng.
Tinh thần Mục Tĩnh Viễn vẫn như cũ thập phần phấn khởi, anh cẩn thận bò lên trên giường, nằm xuống bên cạnh Bạch Nhất Hàm, nhẹ nhàng đem cậu ôm vào trong lòng ngực mình, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
Anh thậm chí còn luyến tiếc ngủ, vẫn luôn ôn nhu nhìn dung nhan khi ngủ của Bạch Nhất Hàm, cậu ngủ đến bất tỉnh nhân sự.
Mục Tĩnh Viễn yêu thương chạm chạm chóp mũi cậu.


Tiểu gia hỏa, kêu lớn tiếng như vậy, nếu không phải bởi vì tiểu gia hỏa này từ nhỏ ngủ sợ tiếng ồn, người lại có tính rất dễ bị đánh thức.

Ba mẹ Bạch gia cố ý đem phòng cậu làm cách âm đặc biệt tốt, thì động tĩnh trong phòng lúc nãy chỉ sợ đã sớm kinh động đến người Bạch gia
Trên mặt anh mang theo ý cười, đem đôi môi dán lên thái dương Bạch Nhất Hàm.

Ngày này đến, so với đi tàu lượn siêu tốc còn kích thích hơn, tiểu gia hỏa này, tự mình đem trái tim còn đang ngâm trong nước đắng của anh kéo lên, đặt vào đám mây tràn ngập vị thơm ngọt của mật đường, Cậu quả thực chính là sự cứu rỗi của anh
(Editor: mọi người tranh thủ đi vì mik nhớ đây là lần duy nhất có chút thịt vụn, còn về sau chỉ có cua đồng băng qua thôi( ̄ω ̄)
Hôm nay mik đã rất chăm chỉ a, hai đứa từ giờ cũng xác định rồi, để mik nghỉ ngơi một lát đến cuối tuần lại ra chương tiếp).

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận