Danh sách Chapter

Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1
Chapter trước Chapter 231

Nhìn thấy số phiếu này, không những Nhiếp Chấn Bang ngây ngẩn cả người mà Trương Hiểu Âu cũng sửng sốt. Đây là chuyện gì vậy, không ngờ một Nhiếp Chấn Bang vô cùng khiêm tốn lại trúng cử rồi. Ngược lại, hai người Lâm Dương và Từ Kiến Hoa vốn nhảy nhót, hành động nhiều nhất lại một phiếu đều không có. Đây là chuyện gì vậy?

Kinh ngạc thì kinh ngạc, Trương Hiểu Âu vẫn bước lên bục, nét mặt tươi cười nói:

- Các bạn học hăng hái tham gia khiến tôi rất vui mừng. Kết quả cũng rất hài lòng. Tiếp theo, mời đồng chí Nhiếp Chấn Bang, đồng chí Liễu Nguyệt cùng với đồng chí Thạch Ái Quốc, ba đồng chí hãy bước lên bục.

Liễu Nguyệt là một cán bộ nữ trong lớp, hình như là Phó Chủ tịch của một thành phố nào đó chuyên quản lý về khoa học, giáo dục, văn hóa, y tế. Thông thường thì trong cơ quan cấp Cục, cán bộ nữ ở bộ ủy trung ương cũng là không ít. Nhưng nữ giới đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo Đảng chính ở địa phương như Liễu Nguyệt thực sự không nhiểu.

Còn về Thạch Ái Quốc, Nhiếp Chấn Bang cũng không phải là hiểu biết nhiều lắm. Có điều, một người có thể trổ hết tài năng ra thì cũng đều không phải là loại người lương thiện gì, điểm này Nhiếp Chấn Bang cũng rất rõ.

Đợi Ủy viên tuyên truyền và Ủy viên tổ chức đều phát biểu diễn văn nhậm chức xong, Nhiếp Chấn Bang cũng bước lên. Lúc này không giống với lúc đầu đọc tuyên ngôn tranh cử. Lúc đó, Nhiếp Chấn Bang căn bản không có ý tuyển cử, có cảm giác cho có lệ. Nhưng bây giờ lại được chọn, nếu nói lại khẩu khí đó rõ ràng có chút không ổn, khó tránh khỏi khiến cho người ta có cảm giác lỗ mãng.

Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang mở miệng nói:

- Cảm ơn các bạn học, cảm ơn các anh các chị đã có sự tín nhiệm, sự ủng hộ như vậy. Đảm nhiệm Bí thư Chi bộ, áp lực của tôi rất lớn. Tuy nhiên tôi nhất định sẽ học hỏi thầy cô giáo, lãnh đạo, học hỏi các anh, các chị đang ngồi ở đây, cố gắng hết mình để phục vụ tốt cho mọi người.

Đặt vị trí của mình vào nhiệm vụ chính là phục vụ mọi người, đây là chỗ vô cùng khéo léo của Nhiếp Chấn Bang. Bí thư Chi bộ, ai cũng đều rõ, đây là chức vị quan trọng nhất trong lớp bồi dưỡng kiểu này ở trường Đảng, thậm chí, sau này sẽ trở thành một lợi thế quan trọng trong con đường thăng tiến.

Nhiếp Chấn Bang dính được món hời này, nhặt được cái sọt này, chắc chắn sẽ có không ít người bất mãn. Nếu Nhiếp Chấn Bang có thái độ ngạo mạn, sau này, công tác của cái chức Bí thư Chi bộ này sẽ không dễ làm. Nhưng, Nhiếp Chấn Bang lúc này lại đặt địa vị của mình vào vị trí phục vụ bạn học, cộng thêm chức vụ và tuổi tác của Nhiếp Chấn Bang là nhỏ nhất. Như vậy, sự đố kỵ cũng ít đi rất nhiều.



- Lão đệ, đây là tình huống gì vậy, khi đọc phiếu, tôi đều mau nhìn không hiểu rồi. Hai cái tên Lâm Dương và Từ Kiến Hoa này đều biến thành tên ngốc rồi. Hai ngày này gà bay chó sủa, bận rộn liên tục, ai ngờ lại thành kẻ may áo cưới thay cho cậu rồi.

Vừa về ký túc, Chu Xuân Lôi liền mở giọng nói.

Kiều Nguyên nhíu mày một cái, hai bên lông mày đều sắp dính lại với nhau. Mặc dù Lâm Dương và Từ Kiến Hoa đều không ở chỗ này, nhưng khó tránh tai vách mạch rừng. Những lời này truyền đến tai hai người đó, tuy rằng cũng sẽ không làm gì Chu Xuân Lôi, nhưng tóm lại là không hay lắm. Lập tức, Kiều Nguyên cũng trầm giọng nói:

- Lão Chu, chú ý ảnh hưởng một chút.

Kiều Nguyên chính là kiểu người như vậy, mặc dù là có ý tốt, nhưng lời ra khỏi miệng lại biến thành một kiểu khác, nghe thì giống như là quát lớn, cũng may mấy người ở phòng đều hiểu rõ. Chu Xuân Lôi cười haha, cũng gật đầu, lại một lần nữa nói chuyện thì âm thanh cũng giảm thấp xuống một ít.

Bên cạnh, Mẫn Chí Cao lại cười nói:

- Chuyện rõ ràng như vậy rồi, Từ Kiến Hoa thấy cơ hội là người đầu tiên lên bục bị Lâm Dương giành lấy, phần thắng coi như là không lớn rồi. Nếu phải chịu nhục như vậy, Từ Kiến Hoa thà rằng đem cơ hội của mình cho đi, như vậy cũng có mặt mũi hơn một chút. Người được chọn cũng chỉ là bốn người phòng chúng ta, đúng lúc Chấn Bang lại tranh cử Bí thư Chi bộ, cứ như vậy, phần thắng của Lâm Dương cũng rất khó nói trước được. Mà Lâm Dương cũng nghĩ đến vấn đề này, do đó, mới có sự lựa chọn Nhiếp Chấn Bang đột ngột vậy.

Kiều Nguyên cũng gật đầu nói:

- Cao béo phân tích không sai. Lâm Dương cũng là kẻ ngoan độc thật. Thay vì để thua bởi Chấn Bang còn không bằng tráng sĩ tự chặt cổ tay. Mặc dù lừng lẫy, nhưng lại có một giao tình với Chấn Bang. Hai người này đều không đơn giản mà.

Nhiếp Chấn Bang tự mình sớm cũng đã suy nghĩ thấu đáo rồi. Đồng thời, cái loại quả cảm này của Lâm Dương và Từ Kiến Hoa cũng khiến Nhiếp Chấn Bang có chút kinh ngạc. Ở cái cấp địa phương như thế này, cũng có không ít kẻ ngoan độc cũng như kẻ có năng lực đâu. Ông cụ sắp xếp như vậy xem ra cũng là có mục đích sâu xa cả.

Đúng lúc này, Kiều Nguyên cũng cười nói:

- Những chuyện đó không nhất thiết phải nói lại nữa làm gì. Tóm lại, lần này coi như là cơ duyên trùng hợp. Vận khí này của Chấn Bang, người bình thường đúng là không thể nghĩ tới được đâu. Hơn nữa, mọi người cũng đừng coi cái này thành vận khí, chọn người gì chứ, Lâm Dương và Từ Kiến Hoa cũng là có quy tắc đấy. Không phải là người nào cũng có thể có tư cách này được đâu. Lần này, tôi thật đúng là muốn học tập Chấn Bang một chút về tư duy phát triển kinh tế.

Nghe thấy Kiều Nguyên nói như vậy, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười nói:

- Anh Nguyên, anh là đang cười tôi sao. Học tập thì không dám, cùng nhau trao đổi, nghiên cứu đi.

Trong ký túc đều là người đáng gờm, lấy ví dụ như Mẫn Chí Cao. Sở trường chính là kết giao, tạo quan hệ, hơn nữa, năng lực của Mẫn Chí Cao cũng coi như không kém. Người như vậy tiền đồ sau này cũng là không thể lường được.

Về Chu Xuân Lôi, đừng nhìn anh ta tùy ý như vậy, lớp cán bộ thanh niên lần này, chẳng qua chỉ là để nâng cao chút kinh nghiệm trong lý lịch mà thôi. Trên thực tế, tiền đồ của Chu Xuân Lôi cuối cùng vẫn là tập trung vào chính trị. Sau khi qua lần này, thăng thêm nửa cấp đó là tuyệt đối không thành vấn đề.

Điều khiến cho Nhiếp Chấn Bang kinh ngạc nhất vẫn là Kiều Nguyên này. Phó Chủ tịch thành phố Y Cáp, mặc dù không vào ban Ủy viên thường vụ thành ủy thành phố Y Cáp, nhưng phân ngành quản lý lại là công nghiệp. Đây cũng là lĩnh vực dễ dàng có thành tích. Thêm nữa, năng lực của Kiều Nguyên cũng khiến Nhiếp Chấn Bang ngạc nhiên. Người này nhìn thì nhã nhặn, có chút thanh cao của phần tử trí thức, rất có khả năng là người có tiềm lực phát triển cao nhất trong mấy người ở đây.

Kiều Nguyên lúc này sắc mặt có chút nghiêm túc, nhưng tư thái lại đặt rất thấp, trầm tư một lúc, Kiều Nguyên lập tức nói:

- Chấn Bang, hình thức kinh tế và quy hoạch phát triển của huyện Lê tôi cũng là có chút nghiên cứu qua. Mặc dù tôi không có đích thân đến huyện Lê xem, nhưng tôi cảm thấy kinh tế của huyện Lê, cậu có phải là đi trật rồi không? Thu hút vào ngành chăn nuôi và khai thác khoáng sản, những ngành này có tiền đồ sao? Còn nữa, tình hình ở thành phố Y Cáp chúng tôi cũng gần giống như của huyện Lê các cậu. Diện tích đồng cỏ cả thành phố là gần ba trăm triệu mẫu, tài nguyên nước cũng rất phong phú, khí hậu cũng rất hài hòa. Điều kiện các mặt đều vô cùng có đặc điểm, nhưng tôi bây giờ vẫn là cảm thấy có chút khó xử lý. Công cuộc phát triển công nghiệp của thành phố Y Cáp khiến tôi có loại cảm giác không có lối đi nào cả.

Đây là lần đầu tiên Nhiếp Chấn Bang nghe nói đến vấn đề đi chệch hướng. Vấn đề của Kiều Nguyên rất phổ biến, cũng là vấn đề còn tồn tại của không ít lãnh đạo địa phương ở thời đại này. Lúc này, không ít lãnh đạo chính quyền địa phương đều cho rằng, làm công nghiệp, làm xây dựng kinh tế thì chính là phải thu hút công nghiệp chế tạo, thu hút khoa học kỹ thuật cao, thu hút các tập đoàn tài chính doanh nghiệp. Dường như, chỉ có như vậy thì mới có thể là phát triển kinh tế. Nhưng những người này lại bỏ qua một tình trạng của bản thân địa phương. Bất kỳ sự phát triển nào nhất định phải phù hợp với ưu thế tài nguyên của địa phương, ưu thế đất đai, phát triển như vậy mới có thể duy trì, mới có thể kéo dài.

Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang lập tức cũng giải thích với Kiều Nguyên:

- Anh Nguyên. Nói như thế này đi. Tôi cảm thấy bất luận là phát triển thương nghiệp hay là kinh tế, hoặc là công nghiệp, tối thiểu nhất là phải phù hợp với đặc điểm tài nguyên của bản thân mình. Nói cách khác, anh muốn xây dựng một nhà máy xi măng, mà địa phương căn bản là không có tài nguyên này. Như vậy, giá thành các loại nguyên vật liệu tăng lên, lợi nhuận đương nhiên sẽ giảm xuống. Nhưng, nếu lợi dụng đồng cỏ ba trăm triệu mẫu này, thu hút doanh nghiệp thuộc da và chế tạo sản phẩm từ da quy mô lớn tới thì, với lượng tài nguyên phong phú có thể cho họ có nguồn nguyên vật liệu đây đủ để lựa chọn, chất lượng nguyên vật liệu nâng cao, chi phí lại thấp xuống, lợi nhuận của doanh nghiệp đương nhiên sẽ lớn, và đương nhiên sẽ phát triển tốt. Còn người dân, người chăn nuôi cũng không phải sầu lo về con đường tiêu thụ, hứng thú chăn nuôi sẽ càng lớn. Đây chính là một chuỗi dây chuyền nối tiếp với nhau, một bước lại tiếp một bước.

Nói đến đây, ngay cả Mẫn Chí Cao và Chu Xuân Lôi đều bị thu hút. Lúc này, hứng đàm luận của Nhiếp Chấn Bang cũng đến, liền tiếp tục nói:

- Anh Nguyên, thích hợp với bản địa mới là tốt nhất. Phải kết hợp tài nguyên, môi trường và các loại đặc sản nổi bật nhất của địa phương, đem ưu thế này mở rộng lên, như vậy phát triển mới lâu dài, mới có thể có hiệu quả.

Bên cạnh, Mẫn Chí Cao vừa nghe vừa chậc chậc kêu kỳ diệu. Sau một hồi lâu, anh ta lại đột nhiên nói một câu:

- Lão đệ, nếu không cậu đến thành phố Khắc Mã chúng tôi đi, hơn thì tôi không dám bảo đảm, một Bí thư Huyện ủy tôi là có thể làm chủ được.

Lời nói của Mẫn Chí Cao ai cũng rõ, đây là không thể được, trước không nói thành tích của Nhiếp Chấn Bang ở huyện Lê, chỉ là một Bí thư Huyện ủy thì vẫn không hấp dẫn được Nhiếp Chấn Bang.

Kiều Nguyên sau khi trầm tư một lúc, lập tức cũng gật đầu, lúc này ánh mắt Kiều Nguyên nhìn Nhiếp Chấn Bang cũng đã không giống, có cảm giác như là giật nảy mình vì ngạc nhiên vậy.

Những ngày tiếp theo thật ra lại trở nên rất là nhàn nhã. Chương trình học của trường Đảng sắp xếp vô cùng nhẹ nhàng. Lớp cán bộ thanh niên cấp Phó Giám đốc Sở lần này, cái học tập chủ yếu chỉ là việc chỉ đạo, quản lý một vài thứ. Sau khi chính thức lên lớp, học viên ngồi trong lớp cũng ít đi, không ít đều đã trở về đơn vị.

Nhiếp Chấn Bang bên này ngược lại là thường trú trong trường. Lúc này, Nhiếp Chấn Bang một mặt cũng là muốn nghỉ ngơi chút, chuyên tâm làm đề tài nghiên cứu sinh của mình. Dù sao thì đã khai giảng hơn một năm rồi, chính mình thế nhưng vẫn chưa có bất cứ một tài liệu nghiên cứu nào gửi qua, cái tốt nghiệp này cũng phiền phức rồi. Ngoài ra, đây cũng là ý muốn khảo nghiệm đám người huyện Lê một chút. Cái gọi là đường xa mới biết sức ngựa, lâu ngày mới biết lòng người, chỉ có trải qua sự khảo nghiệm của thời gian mới là hệ thống trung tâm chân chính trong tương lai của Nhiếp Chấn Bang.

Người có thể trải qua khảo nghiệm lần này, sau này sẽ là hạt nhân trọng điểm cất nhắc của Nhiếp Chấn Bang, đây chính là sự khác biệt giữa thiên đường và nhân gian.

Lúc này, điện thoại đặt ở đầu giường của Nhiếp Chấn Bang đột nhiên vang lên. Vừa nhận điện thoại, đầu dây bên kia, giọng của của Dịch Quân liền truyền đến:

- Chủ tịch, Ủy ban giáo dục bên này xảy ra chuyện rồi.

Vừa nghe thấy lời nói của Dịch Quân, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang lập tức trầm xuống. Vấn đề bên Ủy ban giáo dục không cần nói nhiều, nhất định là chuyện tiền bạc rồi. Đây là một trong những hạng mục mà Nhiếp Chấn Bang quan tâm nhất. Lúc này lại xảy ra vấn đề, Nhiếp Chấn Bang sao không nổi giận cho được.

Trầm ngâm một lát, Nhiếp Chấn Bang cũng mở miệng nói:

- Sáng ngày mai tôi trở về huyện Lê, chuyện gì đợi ngày mai rồi nói.
Chapter trước Chapter 231
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận