Danh sách Chapter

Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 229 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 1


“Đúng rồi, về sau ngươi dùng tâm một chút, chỉ dẫn bọn họ tu hành.

Đợi ta nhàn rỗi rồi, sẽ luyện chế một ít đan dược, thúc đẩy tốc độ tu hành bọn họ tăng nhanh”.

Cố Thiên Mệnh trầm ngâm trong chốc lát, nói với Yến Hàn.

“Đan dược?”, Yến Hàn hơi sửng sốt, trong nhận thức của hắn, đan dược ở Bách Quốc Chi Địa phần lớn đều là dùng để tăng cường sức khỏe, làm sao có thể trợ giúp trong việc tu hành đây?
“Được rồi, sau này ngươi sẽ biết thôi”, Cố Thiên Mệnh nhận ra sự kinh ngạc trong biểu hiện của Yến Hàn, nhẹ nhàng phất tay, không giải thích.

Bách Quốc Chi Địa được coi là vùng đất cằn cỗi, ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Huyền cũng không có lấy một người, rất nhiều hệ thống tu hành đều không hoàn thiện.

Mà Cố Thiên Mệnh có kí ức của kiếp trước, thế nên đều rất thần kỳ trong mắt của Yến Hàn.

Đương nhiên, Yến Hàn không thể hiểu được Cố Thiên Mệnh.

“Vâng”, Yến Hàn tuy rằng có chút nghi hoặc, thế nhưng cũng không dám hỏi nhiều.


Yến Hàn không chỉ kính nể và sợ hãi Cố Thiên Mệnh, hơn nữa Cố Thiên Mệnh còn đang nắm chặt một luồng linh hồn bản mệnh, một ý nghĩ thôi đã có thể khống chế sinh tử của hắn ta.

“Ngươi xuống trước đi, đừng để người khác phát hiện ra tung tích”, Cố Thiên Mệnh trầm ngâm nói.

Yến Hàn nghe vậy, cũng không lập tức lui ra, mà cắn chặt răng, dường như đang chần chờ cùng do dự.

“Sao vậy?”, Cố Thiên Mệnh nhận ra thần sắc Yến Hàn thay đổi, hơi nhíu mày nhẹ giọng hỏi.

“Chủ thượng, ta có một chuyện muốn cầu xin, kính mong chủ thượng cho phép”.

Bỗng nhiên, Yến Hàn khom người về phía Cố Thiên Mệnh hành đại lễ, khẩn thiết thỉnh cầu.

“Ừm?”, từ khi Yến Hàn đi theo hắn, vẫn cần cù chăm chỉ, giúp hắn giải quyết rất nhiều chuyện vặt, chưa bao giờ trịnh trọng như vậy, điều này khiến Cố Thiên Mệnh có chút kinh ngạc: “Nói ta nghe coi”.

“Chủ thượng, ta hóa thành oan hồn, bị nhốt trong Kiếm Khư trăm năm, trong lòng vẫn luôn có một chấp niệm, chấp niệm này chính là động lực làm ta sống đến bây giờ”, Yến Hàn khom người cúi đầu kể lại: “Đợi chủ thượng xong việc, khẩn cầu chủ thượng cho ta rời đi một thời gian”.

Trong lúc hoảng hốt, Yến Hàn nghĩ đến khoảnh khắc mình bước vào quỷ đạo, trước mắt hiện ra từng cảnh tượng.

“Có thể nói với ta, ngươi sẽ đi đâu không?”, Cố Thiên Mệnh chăm chú nhìn Yến Hàn, mở miệng hỏi.

“Mạch Dương quốc, tìm một vị cố nhân trăm năm trước chưa từng gặp mặt.

Mặc dù...!ta không biết cố nhân kia có còn sống hay không, nhưng ta muốn đi xem, chấm dứt chấp niệm trong lòng”.

Yến Hàn trầm mặc đôi lát, đôi mắt không khỏi khép lại một chút, sau đó mới chậm rãi mở miệng.

“Mạch Dương quốc? Hình như là hoàng triều thượng đẳng của Bách Quốc Chi Địa đúng không?”, Cố Thiên Mệnh nhớ mình đã từng nghe ở đâu đó, hình như cả Bách Quốc Chi Địa cũng chỉ có 2 hoàng triều thượng đẳng, trong đó có Mạch Dương quốc.

“Đúng, chính là hoàng triều thượng đẳng Mạch Dương quốc.


Chờ chủ thượng xong việc, kính mong chủ thượng cho ta rời đi một thời gian”, Yến Hàn cung kính trả lời và khẩn cầu.

“Được”, Cố Thiên Mệnh gật đầu đáp ứng.

“Đa tạ chủ thượng”, Yến Hàn cảm kích cúi đầu, sau đó chậm rãi lui về phía sau: “Không quấy rầy chủ thượng nghỉ ngơi nữa”.

Vì thế, dưới ánh mắt chăm chú của Cố Thiên Mệnh, thân ảnh Yến Hàn liền mất biết vào hư không.

Cố Thiên Mệnh nhìn hướng Yến Hàn rời đi, nhẹ nhàng gõ vào bàn, thì thào nhỏ giọng nói: “Xem ra trong lòng hắn cũng cất giấu một ký ức khó quên.

Cũng được, sau này có cơ hội, cùng hắn đi một lần”.

Hiệu quả làm việc và mức độ trung thành của Yến Hàn đều làm cho Cố Thiên Mệnh rất hài lòng, nếu như có cơ hội, đi cùng Yến Hàn một lần cũng không có gì to tát.

Hoàng triều thượng đẳng, bên trong tọa chấn chính là cường giả Địa Huyền đỉnh phong tuyệt thế, mỗi người đều có năng lực bao trùm toàn bộ thiên hạ.

Tuy rằng cảnh giới Địa Huyền đỉnh phong với cảnh giới Địa Huyền hậu kỳ chỉ cách màu một sợi dây, nhưng lại giống như thiên lũy, ngăn trở vô số thiên kiêu.

Không chút khoa trương mà nói, cường giả cảnh giới Địa Huyền đỉnh phong có thể không tốn nhiều sức đã có thể đập chết một võ giả Địa Huyền hậu kỳ.

Cũng chính bởi vì như vậy, cường giả Địa Huyền đỉnh phong căn bản không hề xuất hiện, đó là vì cân nhắc sự an ổn của Bách Quốc Chi Địa.


Trăm năm trước, Kiếm tôn một kiếm chém diệt một hoàng triều thịnh thế, chính là hoàng triều thượng đẳng.

Đến lúc này, ba hoàng triều thượng đẳng ở Bách Quốc Chi Địa cũng chỉ còn lại hai, trong đó có Mạch Dương quốc.

Kiếm tôn, thế nhân xưng tụng là Tôn, bởi vì sức mạnh của người đó không phải là thứ mà người của các quốc gia có thể ước lượng, hắn ta đã chạm tới ngưỡng cửa cảnh giới Thiên Huyền trong truyền thuyết.

Một kiếm của hắn ta, liền có thể chém giết cường giả cảnh giới Địa Huyền đỉnh phong, tạo ra Kiếm Khư ba ngàn dặm, chấn nhiếp thế gian.

“Bách Quốc Chi Địa, ngay cả một võ giả cảnh giới Thiên Huyền cũng không có, quá mức cằn cỗi rồi.

E rằng...!nơi này có pháp tắc thiên địa”.

Cố Thiên Mệnh khép hai mắt, lẩm bẩm nói: “Mặc dù có ước định thiên địa, vậy thì đã sao? Kiếp này, không ai có thể ngăn cản bước chân của ta.

Người nào chặn đường, chém là được...”
Đêm tối bao phủ toàn bộ mặt đất, phảng phất như cảm giác được sát ý phong mang của Cố Thiên Mệnh, yên tĩnh đến cực điểm..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận