Danh sách Chapter

Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 229 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 1


Người đời đều biết Cố tam công tử ăn chơi lêu lổng, có thể gọi là kẻ chuyên gây hoạ, không chừng một ngày nào đó xúc phạm đến Thánh thượng thì không phải chuyện đùa.

Một tháng trước Cố Thiên Mệnh lẻn vào Lý gia, lớn tiếng chế nhạo tiểu thư nhà họ là người câm, chẳng những không bị Lý gia phạt mà còn trở thành thông gia với Lý gia.
Có thể thấy khi Cố Nghị bí mật bàn bạc với Lý Thiên Nguyên của Lý gia đã phải hạ thấp mình và vứt bỏ khí khái của mình.
Nhìn bóng dáng lọm khọm của Cố Nghị, trái tim của người đã sống hai kiếp như Cố Thiên Mệnh không kìm được bắt đầu run rẩy.
Bình thường Cố Nghị nghiêm khắc với Cố Thiên Mệnh là vì muốn dạy hắn thành tài, nhưng dù ông ấy làm thế nào, hắn cũng không có chút tiến bộ, điều này khiến ông ấy rất đau buồn.
Một tháng trước, Cố Thiên Mệnh còn không màng hậu quả đi trêu chọc sỉ nhục tiểu thư Lý gia, điều này đã làm cho Cố Nghị như già đi thêm vài tuổi.

Vì vậy ông ấy đã suy nghĩ rất lâu, nếu không có cách nào làm Cố Thiên Mệnh chấn hưng uy danh của Cố gia, không bằng để cho hắn sống một cuộc sống bình thường cả đời.

Vậy nên mới có việc Cố gia và Lý gia trở thành thông gia với nhau.
“Nếu đã như vậy, một tháng sau, bản quan sẽ phái người thay mặt Sương Nhi nhà ta mang sính lễ đến rước Tam công tử Cố gia về”.
Mặt Lý Thiên Nguyên đen như đít nồi, ông ta hừm một tiếng với thái độ rất miễn cưỡng.

Ông ta vẫn không ưa nổi Cố Thiên Mệnh nên chẳng muốn nhiều lời.
Trong nháy mắt, một tràng tiếng hít vào thật nhỏ vang lên, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý Thiên Nguyên quyền cao chức trọng.
Rước… Tam công tử Cố gia, Lý đại nhân không nể mặt Cố gia chút nào, dẫu sao cũng phải nói vài lời khách sáo chứ!
Mọi người không thể không nuốt nước bọt để kìm nén sự khiếp sợ trong lòng mình, đồng thời quan sát sự thay đổi trên khuôn mặt Cố Nghị, sợ ông ấy sẽ đột nhiên nổi trận lôi đình.
Nhưng điều làm mọi người bất ngờ là Cố Nghị chỉ khẽ run rẩy, sau đó hít sâu trả lời:“Cứ… làm theo lời Lý đại nhân đi”.
Sau khi nói xong câu này dường như đã rút sạch sức lực trong người Cố Nghị, trông ông ấy như lại già thêm vài tuổi.
Ầm ầm!
Cố gia, gia tộc trấn quốc của Thiên Phong Quốc, Cố Nghị lại cam tâm tình nguyện để đứa cháu trai còn lại duy nhất của mình ở rể Lý gia, quả thật khó có thể tưởng tượng.

Dù mọi người đã nghe loáng thoáng về tin này, nhưng khi nghe chính miệng Cố Nghị nói ra, họ vẫn không thể nào che giấu được vẻ kinh ngạc trên mặt mình.
Lý Thiên Nguyên nhìn thẳng vào Cố Nghị, có vẻ ông ta cũng ngạc nhiên khi Cố Nghị thoả hiệp, vẻ tối tăm trên mặt lập tức giảm bớt hơn một nửa.


Ông ta liếc qua nhìn Cố Thiên Mệnh, vô cùng thất vọng định rời khỏi bữa tiệc.

Dù sao thì nếu không phải vì chuyện thông gia, ông ta sẽ không xuất hiện ở đây, sinh nhật của một người vãn bối Cố gia chưa đủ đẳng cấp để mời ông ta đến chúc mừng.
Mọi người nhìn theo bóng lưng Lý Thiên Nguyên rời đi, tiếng bước chân thình thịch truyền đến trong lòng mỗi người.
“Đợi đã!”
Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh một cách kì lạ này.
“Lý đại nhân, xin dừng bước!”
“Hử?”
Khi Cố Thiên Mệnh vừa dứt lời, bước chân Lý Thiên Nguyên lập tức dừng lại.
Các quan viên ở đây đều giật mình, không biết Cố Thiên Mệnh đột nhiên lên tiếng vì điều gì.
Cố Thiên Mệnh lập tức được tất cả mọi người chú ý, ngay cả Cố Nghị cũng nhìn về phía hắn, sâu trong mắt có chút nghi hoặc.
“Cố công tử có việc gì không?”, Lý Thiên Nguyên nhíu mày, đôi mắt sâu thẳm như vực sâu nhìn chằm chằm vào Cố Thiên Mệnh làm cho không khí xung quanh cũng như bị đóng băng.

Cố Thiên Mệnh bước vài bước lại gần Lý Thiên Nguyên, sau đó cười khẽ một tiếng, không hề sợ hãi nhìn vào mắt ông ta, nói thẳng:“Lý đại nhân, những lời ông nói vừa rồi không được đúng lắm, bổn công tử muốn sửa lại”.
“Gì cơ?”, không chỉ Lý Thiên Nguyên mà ngay cả Cố Nghị và những người khác cũng sững sờ.
“Lý đại nhân, ông nói một tháng sau mang sính lễ đến Cố gia, câu này bị ngược rồi”, hơi thở Cố Thiên Mệnh trở nên nặng nề, đôi mắt sáng ngời như sao trời, dù đang đối mặt với đại quan nhất phẩm đương triều cũng không sợ hãi chút nào.
“Cố công tử, ngươi có ý gì?”, Lý Thiên Nguyên ngẩn ra, sau đó nhẹ nhàng chắp hai tay ra sau lưng, mặt xám xịt trừng mắt nhìn Cố Thiên Mệnh.
Là một đại thần giữ cấp bậc nhất phẩm nhiều năm, hơi thở sắc bén trên người Lý Thiên Nguyên sớm đã khắc sâu vào trong xương tuỷ của ông ta.

Giờ phút này, khí thế bức ấp kia phả vào mặt Cố Thiên Mệnh, khiến một số quan viên văn võ đang nhìn cũng trở nên căng thẳng, thậm chí họ còn bất giác lùi lại vài bước.
Lý Thiên Nguyên tức tối nhìn Cố Thiên Mệnh như muốn trấn áp linh hồn của hắn, nhưng hắn lại đứng yên bất động, mặt không đổi sắc, vẫn bình thản nhìn thẳng vào ông ta như thể mọi thứ chưa từng xảy ra..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận