Danh sách Chapter

Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 229 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 1


Sau khi nhìn Cố Thiên Mệnh chăm chăm một hồi, ông cụ Cố mới há miệng rống lớn.

Tại sao trước kia thằng nhóc thối này không nói ra những lời này? Chẳng lẽ chuyện ở rể Lý gia đã khiến thằng bé nghĩ thông suốt?
Nhìn Cố Thiên Mệnh phóng khoáng thản nhiên trước mặt, ông cụ Cố không khỏi nghĩ đến dáng vẻ trước đây của hắn, luôn cảm thấy tính cách và khí chất của hai người đã có thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Tuy nhiên suy nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu liền bị gạt phăng đi bởi ông tận mắt nhìn hắn khôn lớn, ông biết Cố Thiên Mệnh trước mặt chính là cháu trai ruột của mình, như vậy là đủ rồi.

"Chỉ là, thằng nhãi cháu khiến lão Lý đổi ý thế nào? Sao ông ta có thể để cháu gái quý giá của mình gả cho cháu cơ chứ?”
Những lời vừa rồi của Cố Thiên Mệnh khiến tâm trạng của ông cụ Cố tốt lên không ít, ông sải bước và ngồi xuống một chiếc ghế, sau đó chăm chú nhìn Cố Thiên Mệnh với ánh mắt tò mò.

"...Ông nội, thế nào gọi là kêu ông ấy gả cháu gái quý báu cho cháu? Ông cũng quá coi thường cháu rồi đó!”, thấy tâm trạng nặng nề của ông cụ dần tiêu tan, trái tim Cố Thiên Mệnh cũng được buông lỏng vài phần, tự mình ngồi xuống bên cạnh ông, thấp giọng đáp.

“Thằng nhóc cháu có tài cán gì lão già này còn không biết sao? Lão Lý thế nhưng vô cùng yêu thương đứa cháu gái này, sao thể dễ dàng gả nó cho cháu như vậy”, ông cụ Cố ném cho Cố Thiên Mệnh một cái trợn trắng mắt, chẳng kiêng kị gì mà chê bai cháu trai ruột.


Cố Thiên Mệnh không khỏi cười khổ: “Cháu tồi tệ đến vậy sao?”
“Chẳng lẽ không phải à?”, ông cụ Cố quay sang nhìn Cố Thiên Mệnh với ánh mắt cổ quái, hỏi ngược lại.

Năm đó Cố Thiên Mệnh đấm đá công tử thế gia, chòng ghẹo tiểu thư nhà thượng thư, còn từng phao tin sẽ lấy một cô gái ở Bích Hoa lâu về làm vợ…
Những rắc rối và tai tiếng mà hắn gây ra trong những năm qua có dùng ba ngày ba đêm cũng kể không hết.

Nếu không có ông cụ Cố chống lưng, sợ rằng hắn sớm đã phơi xác ngoài đường, làm sao còn có thể vui vẻ thoải mái đến lúc nhược quán?
Vì vậy, ông cụ Cố sớm đã nhìn thấu đứa cháu lười biếng vô tích sự này của mình, ngày nào nhìn thấy Cố Thiên Mệnh mà không hung hăng dạy bảo hắn một trận đã là không tồi rồi, sao còn có thể khen ngợi đây?
“Cháu…”, đối diện với sự oán giận của ông cụ Cố, Cố Thiên Mệnh không thể phản bác lại, chỉ đành bất lực gật đầu đáp: “Vâng, ông nói phải”.

“Nào, nhãi con, nói cho ông già này biết cháu đã làm thế nào để lão Lý thay đổi ý định vậy?", ông cụ Cố cuối cùng vẫn không đè nén được lòng hiếu kỳ, nghĩ thế nào cũng không ra nguyên nhân trong đó.

Khóe miệng Cố Thiên Mệnh khẽ giật giật khó lòng nhìn ra, hắn thầm che trán, rất bội phục tấm lòng rộng lượng của ông nội nhà mình.

"Rất đơn giản, cháu chỉ khoe mẽ bản thân có năng lực gây chuyện lớn cỡ nào, liệt kê lại hàng loạt hành vi vô sỉ trong những năm qua của mình một lượt.

Tiếp đó cháu nói sau này tới Lý gia chắc chắn cũng sẽ gây họa, cho dù đem cháu nhốt lại cũng vô dụng, cháu vẫn sẽ lén lút chạy ra ngoài gây rối, hơn nữa còn có thể càng tệ hại hơn”.

Trước khi tới gặp ông cụ Cố, hắn đã chọn xong lý do thoái thác, lúc này nói ra không khác gì sự thật, lưu loát không thôi khiến ông cụ thẹn mướt mồ hôi một trận: “Để bảo vệ Lý gia tương lai không bị cháu liên lụy, Lý đại nhân không còn cách nào khác là phải ngăn cản cháu ở rể nhà họ.

Nhưng tin tức về cuộc liên hôn giữa hai nhà chúng ta đã được công bố, còn nhận được sự chấp thuận từ quân thượng.


Cho nên, nếu Lý gia đơn phương hủy hôn, không chỉ khiến quân thượng phật lòng, mà còn biến Cố gia ta thành trò cười cho thiên hạ, triệt để đắc tội với Cố gia.

Vì vậy, sau khi cân nhắc thiệt hơn, Lý đại nhân không muốn cháu ở rể Lý gia nữa, bèn đồng ý gả Lý tiểu thư tới Cố gia ta”.

Cố Thiên Mệnh nhìn thẳng vào mắt ông cụ Cố, nói những lời này một cách nghiêm túc.

Với tâm tính và nhận thức kiếp trước của hắn, câu chữ tùy miệng bịa ra cùng biểu cảm giả vờ đều giống như đích thân trải qua vậy, do đó ông cụ Cố cũng nhìn không ra điểm sơ hở nào.

“Chỉ như vậy?”, ông cụ Cố sững người, không tin hỏi lại.

“Đúng vậy! Chính là như thế”, Cố Thiên Mệnh nghiêm túc gật đầu.

Lúc đầu khi Cố Nghị và Lý Thiên Nguyên thảo luận vấn đề ở rể, hai người đều có đề cập tới những chuyện này, Lý Thiên Nguyên khi đó nắm rõ như lòng bàn tay bản lĩnh gây rắc rối của Cố Thiên Mệnh, cũng không có phản ứng quá khích nào.

Tại sao hôm nay lão Lý lại vì vậy mà thay đổi quyết định?
Trong lòng ông cụ Cố có chút khó hiểu, nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận lời giải thích này.


Bởi vì ngoài điều đó ra, ông thực sự không nghĩ ra lý do tại sao Lý Thiên Nguyên lại để cháu gái mình gả cho Cố Thiên Mệnh nữa.

"Được rồi! Nếu đã như vậy, ngày mai cháu kêu Dịch bá chuẩn bị chút sính lễ đưa tới Lý gia đi!”, ông cụ Cố chậm rãi gật đầu, cũng không suy nghĩ thêm nữa.

"Vâng, thưa ông nội”.

Có vài chuyện hắn hiện tại vẫn phải giấu ông, như vậy mới càng thêm thuận tiện hành động.

Về phần sau này, nếu ông cụ Cố biết được và muốn khiển trách thì hắn cũng sẽ gánh chịu.

Ưu tiên hàng đầu trước mắt là phải tìm mọi cách khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, như vậy mới có thể giành được một vị trí trong thế giới rộng lớn này, giúp uy danh của Cố gia một lần nữa leo lên đỉnh cao..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận