Danh sách Chapter

Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Trì Sính chỉ nhìn thôi, cự long đã sưng lên đau đớn.
Hắn lại dùng lá cây ác liệt cọ vào bên trong mông Ngô Sở Úy, làm mông y run rẩy hỗn loạn, thứ giữa chân Trì Sính lại lớn thêm một vòng.
Sự thật chứng minh, Ngô Sở Úy thật sự không tự tiện sử dụng cái mông vàng của Trì lão gia, Trì Sính mới vùi một ngón tay vào, đã vấp phải sự bài xích và đè ép mạnh mẽ.
“Đau.” Ngô Sở Úy đẩy tay Trì Sính ra.
Trì Sính lại đổ thêm chút gel bôi trơn, giống như lần đầu tiên, kiên nhẫn mở rộng cho y.

Cho dù cự long bên dưới đã cứng nóng như sắt đun, nhưng hắn vẫn cố gắng nhẫn nhịn xúc động muốn thô bạo đâm vào.
Khi ngón tay thô sần của Trì Sính đụng đến chỗ nổi lên của Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy căng người kêu lên một tiếng, bắn đầy tay Trì Sính.
Phản ứng quá khích này đủ để chứng minh trong thời gian xa nhau, y “nhớ” Trì Sính cỡ nào.
Trì Sính yêu thương Ngô Sở Úy đến mức chịu hết nổi luôn rồi, càng muốn làm y một lần thật hung bạo không chừa chỗ nào.
Ngô Sở Úy phát tiết xong, trụ ngọc nhanh chóng dựng lên lần nữa, nghiêng đầu nhìn Trì Sính, trong mắt tràn đầy khát vọng.
“Muốn hả?” Trì Sính hỏi.
Ngô Sở Úy gật đầu: “Mau vào đi.”
Trì Sính nói: “Cậu mặc váy cỏ này vặn mông vài cái, tôi sẽ thỏa mãn cậu.”
Ngô Sở Úy xấu hổ không thôi, lập tức úp lên giường giả làm rùa rút đầu, kết quả ngón tay đang vùi trong người y lại chọt mạnh vào điểm mẫn cảm.

Ngô Sở Úy lập tức chịu không nổi, xấu hổ chống hai chân lên.
Chỉ lắc eo một chút mang tính tượng trưng.
Con ngươi Trì Sính như muốn phun lửa, lực ý chí hoàn toàn bị hai gò thịt run rẩy trên mông Ngô Sở Úy nuốt sạch, kéo eo Ngô Sở Úy qua thô bạo xuyên vào.
Hai người đều điên cuồng ngay lập tức.

Cách biệt hai tháng, không chút tạp niệm, thân thể và tim kết hợp hoàn mỹ, khiến người ta trầm mê không thôi.
“Sâu quá…” Ngô Sở Úy khóc kêu.
Cho dù là thế, y vẫn nâng mông lên cao hơn, để nghênh hợp động tác húc vào càng sâu của Trì Sính.
Trì Sính như một con mãnh hổ thô bạo, cắn xé con mồi mình nhắm vào đã lâu, mỗi lần đều dạt dào tận hứng.

Khi tốc độ nhanh hơn, cuồng triều đợt này đến đợt khác, Ngô Sở Úy rên rỉ đến mức không có thời gian để thở.
“A a a…”
Trì Sính nắm chặt hai tay Ngô Sở Úy, nằm sấp trên người y, ngực tì vào lưng y, vừa hung hãn làm vừa hỏi Ngô Sở Úy: “Thao đủ hung chưa?”
Ngô Sở Úy kêu ưm ưm không nói được một câu lưu loát.
Trì Sính lại dồn sức thêm, tiếng bôm bốp vang lên như có thứ gì nện vào giường.
“Đủ hung chưa?”
Tiếng kêu khóc sụp đổ như muốn trào ra khỏi cổ họng: “Đủ rồi, đủ rồi.”
Trì Sính lại để Ngô Sở Úy nằm lên người mình, nằm phía dưới nhìn y phóng đãng vặn vẹo vòng eo, lá cây cũng vỗ vào hai bên hông theo nhịp điệu của hắn.

Trì Sính vén lá lên, nhìn trụ ngọc của Ngô Sở Úy vung vẩy, huyết mạch càng thêm sôi sục.
Trì Sính kéo mạnh đầu nhũ của Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy sung sướng kêu liên hồi.
“Đừng… đau…”
Trì Sính vẫn dùng ngón tay thô ráp xoa nắn mạnh bạo, phần eo mạnh bạo đi lên, thân thể Ngô Sở Úy chao đảo loạn xạ dưới vòng tấn công của hắn, sắc mặt vặn vẹo rên rỉ kịch liệt.
“A a… sắp bắn rồi…”
Ngô Sở Úy không chịu nổi loại kích thích mạnh này, muốn rời khỏi người Trì Sính.


Kết quả lại bị cánh tay to lớn của Trì Sính giữ chặt eo, đè mạnh xuống, lại là một vòng đâm rút hung hãn.
Ngô Sở Úy run rẩy không ngừng, bắn hơn nửa phút, cổ họng khóc gào đã sắp khàn đến nơi.
Trì Sính không có ý định bỏ qua cho y, vừa qua một đợt, hắn đã đẩy ngã Ngô Sở Úy, tiếp tục đè xuống dưới làm mạnh bạo.

Ngô Sở Úy vòng tay siết chặt cổ Trì Sính, ý thức hỗn loạn nói ra toàn lời dâm đãng.
“Trì Sính… jj của anh thật lớn… nóng quá… sướng…”
Trì Sính đã bị Ngô Sở Úy mê đến mức ngay cả bản thân mình là ai cũng không biết, đã từng làm với đủ dạng người, độ dâm đãng đều không sâu bằng Ngô Sở Úy, lòng hắn sắp tê thành bã rồi.
Hai người ôm nhau cùng đến cao trào, giường cũng rung động dữ dội.
Kết quả, Trì Sính vừa rút cự long ra, nghe Ngô Sở Úy kêu nghẹn một tiếng, cự long lại bừng bừng sức sống.
Lần này thử một tư thế hơi phí sức, hắn bảo Ngô Sở Úy đứng tấn, còn mình thì nửa quỳ, húc vào từ phía sau, đâm rút theo hướng nghiêng.
Ngô Sở Úy làm sao đứng vững nổi? Mấy lần ngã ngồi lên đùi Trì Sính, cảm giác chinh phục này mang đến kích thích to lớn cho Trì Sính.

Hắn tiếp tục húc vào nơi non nớt của Ngô Sở Úy, khiến Ngô Sở Úy kêu khóc tránh né, đã vài lần chịu không nổi muốn chạy, nhưng bị Trì Sính bắt về tiếp tục làm.
Tư thế này giống như động vật giao hợp, khiêu chiến lòng tự tôn của con người, hơn nữa rất khảo nghiệm lực eo và lực chân, không có một chút tài năng thực sự thì quả thật không làm nổi.

Nhưng nếu thật sự dứt khoát quyết đoán làm, thì tuyệt đối sẽ sướng đến tận cùng.
“Tôi chịu hết nổi rồi…” Ngô Sở Úy cào ra mấy đường máu trên tay Trì Sính, kêu gào: “Sắp thao hư rồi… a a a…”
“Còn sớm mà.” Trì Sính nói: “Cậu thiếu thao như thế, làm cả đời cũng không nhiều.”
Vừa dứt lời, tay đã vòng xuống dưới đầu gối của Ngô Sở Úy, nâng cả người y lên, dùng tư thế “xi tè” từ trên hướng xuống hung bạo va chạm, sức lực lớn đến kinh người.
Ngô Sở Úy bị chơi đến mức quên hết tất cả, phần đầu lắc lư điên cuồng, kêu khóc đến thở không nổi, thân thể co giật run rẩy như mất khống chế, cứ cách một lát sẽ bắn ra một lần.

Có lẽ do nghẹn quá dữ dội, lần này, Trì Sính thật sự chơi “hư” Ngô Sở Úy.

Nửa người dưới của Ngô Sở Úy giống như bị tiêm thuốc tê, chẳng qua không phải là không có tri giác, mà là tri giác quá mãnh liệt, cảm giác tê ngứa thật lâu không chịu tan.

Hơn nữa chạm cũng không thể, bất kể Trì Sính chạm vào đâu, Ngô Sở Úy đều sẽ bắn ra một dòng dịch thể trong suốt không màu, cảm giác kích thích giống như cao trào liên tiếp không ngừng.
Cho dù Trì Sính có công lực thâm hậu, cũng là lần đầu tiên chơi đến cảnh giới này.
Thân thể Ngô Sở Úy liên tục run rẩy, sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly mị hoặc như trúng tà.
Trì Sính nhìn Ngô Sở Úy chằm chằm không dời mắt, nhìn sao cũng thấy không đủ.
Lúc này Ngô Sở Úy thật sự sợ rồi, Trì Sính bên này vừa động, y đã vô cùng cảnh giác.
“Không được đụng vào tôi.” Ngô Sở Úy nói chuyện còn mang cả âm khóc.
Trì Sính cố ý nói: “Nếu không chúng ta đi khám thử đi? Có phải bị rối loạn sợi thần kinh nào đó không?”
“Không được!!!” Ngô Sở Úy kêu gào: “Lỡ bác sĩ chạm vào tôi, tôi cũng như thế, không phải sẽ trở thành trò cười cho cả bệnh viện sao? Sau này sao tôi làm người nữa?”
Trì Sính hỏi: “Vậy cậu nhịn nổi sao?”
Ngô Sở Úy nói: “Chỉ cần anh đừng chạm vào tôi thì không sao, sáng ngày mai là tốt rồi.”
“Bây giờ đã là buổi sáng rồi.” Trì Sính chỉ bên ngoài.
Ngô Sở Úy nghẹn ngào một tiếng, giờ đi tiểu buổi sáng theo thói quen đã đến rồi.
“Làm sao đây?”
Ngô Sở Úy không dám động đậy, hai chân đều trong trạng thái tê liệt, đừng nói đứng lên, co duỗi một chút cũng đủ nghẹn.
Trì Sính nói: “Không thì tôi ôm cậu đi.” Nói xong vươn tay tới.
Ngô Sở Úy gào lên: “Đừng… đừng chạm vào tôi.”
Cuối cùng, Trì Sính “không còn cách nào”, đưa một cái bình hoa có miệng hẹp qua.
“Tiểu vào đây.” Trì Sính nói.
Ngô Sở Úy vô lực đẩy tay Trì Sính: “Đưa cho tôi, tôi tự làm, anh quay mặt sang chỗ khác.”
Trì Sính đưa bình hoa cho Ngô Sở Úy.

Kết quả tay Ngô Sở Úy vẫn cứ run rẩy dữ dội, căn bản cầm không nổi.
Dưới tình trạng này, đành mặt dày cầu Trì Sính.
“Thôi thì anh làm đi.”
Trì Sính kê bình hoa đúng vào điểu của Ngô Sở Úy, trong ánh mắt nhìn thì bình tĩnh che giấu một sự tà ác.
Ngô Sở Úy dự cảm được khi mình tiểu ra nhất định sẽ xảy ra “tình huống bất ngờ”, cho nên chần chừ không dám tiểu.
“Tiểu không được hả?” Trì Sính cười cười: “Hay để tôi vắt giúp cậu?”
“Không phải, không phải, a…”
Trì Sính nói vắt là vắt, tay bóp mạnh, Ngô Sở Úy lập tức trợn tròn mắt, khoái cảm như dòng nước giữa hai chân, va xè xè vào vách trong của bình hoa.

Kèm theo đó là tiếng khóc kêu mất khống chế của Ngô Sở Úy, thân mình run rẩy điên cuồng, như phải chịu đựng đau đớn cực đại, sắc mặt vặn vẹo uốn éo, tất cả “hình ảnh xấu” đều bị Trì Sính nhìn hết sạch.
Giải quyết hoàn tất, Trì Sính lắc lắc bình hoa, ném ánh mắt chế nhạo sang Ngô Sở Úy.
“Lần đầu tiên thấy có người tiểu còn tiểu sướng như thế.”
Ngô Sở Úy lấy chăn che đầu.
Trì Sính lại thò tay xuống: “Để tôi vẩy giúp cậu.”
Ngô Sở Úy kêu cứu: “Đừng mà, đừng mà!!!”
Hết cách, Trì Sính bị màn tiểu dâm đãng của Ngô Sở Úy vừa rồi kích thích cho tâm tư ào lên, Ngô Sở Úy càng chịu không nổi, hắn càng muốn kích thích vào chỗ mẫn cảm nhất của y.
Hậu quả không nghĩ cũng biết, Ngô Sở Úy bị khoái cảm của cự long tập kích mãnh liệt, hai chân đạp mạnh, rồi ngất đi.
Ngất một phát là đến tận sáng ngày thứ hai, nếu tính từ tối qua, thì chính là sáng ngày thứ ba.

Ngủ liền hơn hai mươi tiếng, cuối cùng cũng giúp thần kinh nửa người dưới được trở lại trạng thái bình thường.
Sau khi tỉnh lại, thân thể Ngô Sở Úy chân chính rã ra.
Lúc này, y ngộ ra một đạo lý.
“Đáng sợ nhất không phải là chia tay, mà là tái hợp!!!”

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận