Danh sách Chapter

Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

Chiều hôm sau, nhân viên chuyển phát nhanh tìm đến.

"Có Ngô Sở Úy ở đây không?"

Ngô Sở Úy đứng lên ra cửa.

"Đây là mấy kiện hàng gửi cho anh, mời ký nhận."

Ngô Sở Úy bán tín bán nghi cầm đơn gửi xem một chút, quả nhiên thấy ghi tên mình, ngay cả địa chỉ cũng chính xác. Y cúi đầu nhìn lần nữa, ít nhất cũng có năm sáu rương lớn, mỗi cái đều có thể chứa y vào luôn. Kỳ lạ, y cũng không lên mạng mua hàng, cũng không có ai thông báo trước sẽ gửi hàng qua cho y!

Sau khi kiểm tra xong, Khương Tiểu Soái mới qua giúp đỡ dỡ hàng.

Kiện hàng đầu tiên được mở, Ngô Sở Úy thoáng cái ngẩn người.

Một thùng đầy quần lót, màu nào cũng có, kiểu dáng nào cũng có, giống như từ chợ bán sỉ gửi qua, ít nhất cũng hơn trăm cái. Hơn nữa Khương Tiểu Soái nhìn bao bì, cùng một dạng hàng hiệu, một cái giá cũng cao hơn nguyên bộ trên người Ngô Sở Úy.

Kiện hàng thứ hai là quần áo và giày, trang phục một năm bốn mùa đều chuẩn bị đầy đủ. Trong kiện thứ ba là vật dụng trên giường, chăn, thảm, ra giường, gối đầu đều đầy đủ. Trong kiện thứ tư là các loại đồ ăn vặt, rực rỡ muôn màu, rất nhiều thứ đều là đồ ăn nhập khẩu, Ngô Sở Úy chưa từng nếm qua...

Kiểm duyệt hoàn tất, Ngô Sở Úy nghĩ cũng không cần nghĩ đã biết đồ là do ai gửi đến.

Khương Tiểu Soái nhíu mày nhìn Ngô Sở Úy, đột nhiên rất muốn chế nhạo y.

"Tôi nói này, bạn gái cũ của cậu đó chắc chưa từng quan tâm cậu như thế này bao giờ đúng không?"

Ngô Sở Úy thực sự khó thể mở miệng, Nhạc Duyệt chỉ từng tặng cho y một chiếc áo, còn là do anh của cô mặt không vừa, lười đem đi đổi mới cho y. Mà món quà đầu tiên y chính thức nhận được từ khi sinh ra đến giờ lại là do tình địch tặng cho...

Trong lòng có một tư vị khó nói rõ.

Khương Tiểu Soái tiếp tục trêu chọc Ngô Sở Úy.

"Nếu không thì cậu ở chung với uy mãnh tiên sinh này luôn đi?! Cậu nghĩ xem, anh ta đối với cậu cũng không tồi, bạn gái cũ của cậu xấu xa như thế, hai người liên hợp lại báo thù cô ta đi, đừng tổn thương người thật lòng đối xử với cậu."

Ngô Sở Úy tức giận: "Bớt đùa giỡn tôi đi! Anh ta chỉ gửi mấy kiện đồ thế này thì có thể đại biểu anh ta thật lòng sao? Anh cũng đâu phải không biết ba anh ta có thân phận gì, bao nhiêu người chen nhau sứt đầu mẻ trán muốn tặng quà cho ba anh ta? Có lẽ những thứ này đều là đồ nát moi ra từ xó xỉnh ngóc ngách nào đó của nhà anh ta thôi."

Khương Tiểu Soái cười lộ răng: "Người tặng quà cho anh ta thấy quần bông kép của cậu rồi sao? Còn có sẵn một rương quần lót có kích cỡ phù hợp với cậu nữa à..."

"Ai nói vừa với tôi? Tôi không mặc cỡ này." Ngô Sở Úy vẫn cứng miệng.

Khương Tiểu Soái hôm nay muốn đối đầu Ngô Sở Úy, nhất quyết nói kích thước này chính là dạng Ngô Sở Úy thường mặc, Ngô Sở Úy sống chết không thừa nhận, Khương Tiểu Soái liền bảo y đi thử, thế là Ngô Sở Úy vào nhà vệ sinh.

Cởi sạch sành sanh, mặc quần lót mới vào, vừa khin khít, không thể nào phù hợp hơn, còn thoải mái hơn nữa!

Nhưng mặt vui không nổi, cứ nói là cỡ nhỏ hơn, mặc hơi chật.

"Vậy cậu cho tôi đi, tôi mặc số này." Khương Tiểu Soái ra vẻ muốn vác đi.

Ngô Sở Úy ấn lại: "Cho anh một cái thì được, nhưng lấy hết thì không thể."

Khương Tiểu Soái nhịn cười: "Cậu lại không mặc được, giữ nó lại làm gì?"

Ngô Sở Úy cứng mặt: "Tôi mặc không vừa cũng có thể bán, quần lót đắt thế này, anh mặc hết không thấy phí sao?" Nói xong kéo rương về: "Tôi đi mở một trang web, treo mấy thứ này lên bán hết."

"Không cần phí sức!" Khương Tiểu Soái cố ý nói: "Chỗ tôi có sẵn một trang web, tôi bán giúp cậu cho."

Ngô Sở Úy chưa từng cảm thấy Khương Tiểu Soái lại thiếu đánh như thế.

"Dùng không được, tôi tự biết bán!"

Nói xong ôm rương về phòng ngủ.

Buổi tối trước khi ngủ, Ngô Sở Úy mở rương ra, lấy chăn Trì Sính tặng ra đắp, mềm mại thoải mái, còn có hương thơm, đắp lên rất dễ chịu. Híp mắt đang dự định hưởng thụ một phen, cửa đột nhiên mở ra, Khương Tiểu Soái không biết từ xó nào chui ra.

"Khụ khụ... tôi nhớ ai đó nói muốn bán những thứ này đi mà? Sao lại đắp lên người mình rồi?" Nói xong kéo chăn trên người Ngô Sở Úy.

Ngô Sở Úy không đổi sắc mặt: "Quần lót đó vì mặc không vừa mới bán! Chăn này đắp rất sướng, tại sao phải bán? Lại nói, quần lót nhiều như thế, bán vài cái cũng chả đau lòng. Cái chăn này tổng cộng chỉ có một cái, bán rồi thì không còn nữa, sau này tôi đắp cái gì?"

"Hê!" Khương Tiểu Soái nhe răng: "Trước kia cậu nằm không hả? Cái chăn này đâu phải chăn của cậu? Sao? Vừa có đồ tốt liền không đặt cái thứ cũ của mình vào mắt nữa?"

Ngô Sở Úy mài răng: "Anh muốn gây sự phải không?"

Khương Tiểu Soái cười ha ha.

Ngô Sở Úy vung chăn trùm lên Khương Tiểu Soái, sau một trận đấm đá kịch liệt, hai người cười lăn lộn trên giường.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận