Danh sách Chapter

Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

Trên đường vòng về, Ngô Sở Úy không ngừng thúc giục mình: Ra tay, mau ra tay, chỉ còn cách cửa công viên 300m thôi, nếu không ra tay thì không còn cơ hội nữa. Còn 200m, công sức cả ngày của mày sẽ mất trắng. Còn 100m, nếu không ra tay nữa thì bọn họ sẽ kết hôn luôn!...

Sau lưng vang lên tiếng còi xe, Ngô Sở Úy hung tợn nghiến răng.

"Nhìn xe kìa!"

Nhân cơ hội nắm tay Trì Sính, kéo sang bên cạnh mình.

Năm giây sau, một chiếc xe hơi điều khiển từ xa chạy qua dưới chân họ, một thằng nhóc cầm điều khiển đuổi theo sau, vừa đuổi vừa điên cuồng ấn còi.

"..."

Tay vẫn đang kéo, ai cũng không chủ động buông ra, Ngô Sở Úy cũng nghĩ thông, dù sao trời đã tối rồi, không ai thấy rõ hai người họ đang làm gì. Chỉ cần Trì Sính không cố sức giãy ra, y cứ nắm chặt như thế, cho dù Trì Sính muốn giãy, y cũng phải nắm chặt! Anh bá chiếm bạn gái của tôi, tôi sẽ bá chiếm anh!

Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng Ngô Sở Úy thật không quen nắm tay đàn ông a! Cảm giác này còn khiến y chột dạ đổ mồ hôi hơn cả trộm yêu đương với quả phụ, ngoại tình với em vợ...!

Trì Sính đã rất nhiều năm không nắm tay ai, trong ký ức cảm giác tim đập rộn ràng này đã trở nên mơ hồ. Hắn không ngờ đời mình còn có thể bị một cánh tay ẩm ướt nắm lấy, còn có thể cảm nhận được mồ hôi chảy ra thấm vào da thịt, làm tê dại huyết quản, còn có thể dùng khóe mắt liếc thấy một đôi mắt khẩn trương bất an.

Hắn giãy tay ra, cảm nhận được sự nôn nóng của Ngô Sở Úy, lại nắm ngược lại tay y, giữ chặt trong lòng bàn tay.

Tay Trì Sính lớn hơn bình thường, dài hơn hẳn một đốt so với tay đàn ông khác.

Hơn nữa lực tay của Trì Sính rất lớn, Ngô Sở Úy cảm thấy hắn luôn cố tình vô ý ấn lên khớp xương mình, đau thật đau, nhưng vì muốn nắm thêm một lát, Ngô Sở Úy cố nhịn.

Hai người lại đi một đoạn, cho đến khi di động của Trì Sính vang lên.

Giọng nói của Nhạc Duyệt truyền đến rõ ràng, "Em đã đến trước cửa khách sạn, anh đến đâu rồi?"

"Lát nữa tôi sẽ đến." Trì Sính cúp máy.

Ngô Sở Úy hỏi: "Anh muốn đi hả?"

Trì Sính gật đầu: "Lát nữa có hẹn ăn cơm."

Ngô Sở Úy rất hào phóng, "Anh đi đi."

Nói thì rất sảng khoái, nhưng tay lại nắm chặt hơn, ngón tay Trì Sính vừa động, Ngô Sở Úy lập tức gồng sức, nghiến răng nắm chặt, gân xanh nổi cả lên, con ngươi có lồi ra cũng không chịu buông tay! Chính là không buông đó! Không buông đó! Dám đi? Tháo khớp ông đây trước đi đã!

"Sao anh còn không đi?" Nụ cười giả vờ đến mức ai cũng căm phẫn: "Đừng để người ta phải đợi."

Trì Sính nhìn chằm chằm Ngô Sở Úy một hồi, dưới ánh mắt võ trang đầy đủ, nghiêm túc nhìn cái tay đang giữ chặt mình, hắn nhe răng cười dữ tợn, hung hăng bóp chặt lại, tiếp tục kéo Ngô Sở Úy đi tới.

Ngô Sở Úy phát huy sở trường móc túi của mình, thò tay vào túi áo Trì Sính, giúp hắn tắt máy.

Lại là một quãng đường dài.

Chỉ vì một quãng đường này, Trì Sính đã tổn thương ba người. Đầu tiên là ba hắn mẹ hắn, dời lại tất cả chuyện mọi người đợi gặp con trai con dâu, kết quả không đợi được ai. Mà sau đó là Nhạc Duyệt, chỉ biết vị trí cụ thể của khách sạn, nhưng không biết số phòng và cách liên lạc với ba mẹ Trì Sính, một mình đứng đợi bốn tiếng, điện thoại không gọi được, gấp đến mức muốn báo cảnh sát. Khó lắm mới gọi được, lại đổi đến một câu: Anh ngủ rồi, hôm khác đi.

Nếu con đường này có ý nghĩa gì, có tiến triển mang tính đột phát gì thì cũng đáng.

Mấu chốt là hai người thật sự chỉ tản bộ, từ phía Đông Tam Hoàn đến Tây Tam Hoàn, đế giày cũng muốn mòn luôn mà vẫn không nói một chữ. Cuối cùng tản bộ lại chỗ cũ, mắt thấy sắp cáo biệt, Ngô Sở Úy mới phun ra một câu.

"Hôm khác lại nói chuyện."

Trì Sính hung hăng cú lên trán Ngô Sở Úy, rồi đi.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận