Danh sách Chapter
Chapter 288
Chapter 287
Chapter 286
Chapter 285
Chapter 284
Chapter 283
Chapter 282
Chapter 281
Chapter 280
Chapter 279
Chapter 278
Chapter 277
Chapter 276
Chapter 275
Chapter 274
Chapter 273
Chapter 272
Chapter 271
Chapter 270
Chapter 269
Chapter 268
Chapter 267
Chapter 266
Chapter 265
Chapter 264
Chapter 263
Chapter 262
Chapter 261
Chapter 260
Chapter 259
Chapter 258
Chapter 257
Chapter 256
Chapter 255
Chapter 254
Chapter 253
Chapter 252
Chapter 251
Chapter 250
Chapter 249
Chapter 248
Chapter 247
Chapter 246
Chapter 245
Chapter 244
Chapter 243
Chapter 242
Chapter 241
Chapter 240
Chapter 239
Chapter 238
Chapter 237
Chapter 236
Chapter 235
Chapter 234
Chapter 233
Chapter 232
Chapter 231
Chapter 230
Chapter 229
Chapter 228
Chapter 227
Chapter 226
Chapter 225
Chapter 224
Chapter 223
Chapter 222
Chapter 221
Chapter 220
Chapter 219
Chapter 218
Chapter 217
Chapter 216
Chapter 215
Chapter 214
Chapter 213
Chapter 212
Chapter 211
Chapter 210
Chapter 209
Chapter 208
Chapter 207
Chapter 206
Chapter 205
Chapter 204
Chapter 203
Chapter 202
Chapter 201
Chapter 200
Chapter 199
Chapter 198
Chapter 197
Chapter 196
Chapter 195
Chapter 194
Chapter 193
Chapter 192
Chapter 191
Chapter 190
Chapter 189
Chapter 188
Chapter 187
Chapter 186
Chapter 185
Chapter 184
Chapter 183
Chapter 182
Chapter 181
Chapter 180
Chapter 179
Chapter 178
Chapter 177
Chapter 176
Chapter 175
Chapter 174
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 95
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 71
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 66
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 50
Chapter 49
Chapter 48
Chapter 47
Chapter 46
Chapter 45
Chapter 44
Chapter 43
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Chapter 6
Chapter 5
Chapter 4
Chapter 3
Chapter 2
Chapter 1
Không bao lâu, bên kia giường truyền đến tiếng thở dốc nặng nề.
Ngô Sở Úy trộm liếc qua, tình cảnh đó khiến mắt y nóng lên, Trì Sính tựa vào đầu giường, gương mặt như được đẽo khắc dính mấy giọt mồ hôi, chân mày nhô lên, đôi mắt như ưng nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, bên trong tràn đầy tình dục. Vật lớn giữa chân đứng thẳng thật cao, thô to chắc nịch, không biết có bao nhiêu người từng bị thứ này giày vò kêu cha gọi mẹ, mong nhớ vấn vương...
Nhưng có người, lại ghét bỏ như giẻ rách, còn dùng đôi mắt to như hạt châu liếc qua.
"Quay đầu đi!"
Lần trước Trì Sính ép Ngô Sở Úy nhìn, là để kích thích y, nhục nhã y. Hiện tại không muốn để y thấy, sợ bị ánh mắt nóng bỏng đó thiêu sạch ý chí. Hắn đã thao Ngô Sở Úy trên mấy ngàn mấy trăm lần trong đầu từ lâu rồi, chỉ chưa có hành động thực tiễn thôi. Trì đại thiếu luôn là người quả cảm, đã suy nghĩ thì sẽ thực thi, chỉ có lần này là ngoại lệ.
Nghĩ không thông đoán không được, chỉ là một tên trọc thiếu tâm nhãn, thao rồi thì có sao? Thao mông xuất huyết, quậy nát ruột, phải khóc kêu... không phải là chuyện vô cùng bình thường sao? Sao đến khi đụng phải y thì lại trở nên luyến tiếc như thế chứ?
Trì Sính nghẹn một bụng lửa, động tác trên tay càng hung hãn, như sắp sửa vuốt ra lửa.
Ngô Sở Úy nhìn chằm chằm vào bức tường màu trắng, lầm bầm: Anh ta thật muốn... sống cùng mình sao?
Cảm thấy không đành, lại quay đầu qua.
"Để tôi giúp anh."
Đổi lấy một tiếng quát: "Ở yên đó."
Ngô Sở Úy đã ngồi dậy.
"Anh không cần lo lắng, tôi tự nguyện mà, sẽ không dính dáng đến vấn đề bạn tình."
Trì Sính âm thầm mài răng, tổ tông sống à! Cậu đừng giày vò nữa! Cậu nhìn tôi như thế, tôi sẽ muốn thao cậu, cậu ghé lại gần tôi, không phải tự tìm chết sao?
"Động đậy chút nữa thì thao ngay không thương lượng."
Phịch một cái cắm lại giường, đưa lưng về phía Trì Sính.
Đây chính là bản chất đặc trưng của thẳng nam, y vĩnh viễn cảm thấy jj quan trọng nhất, thế là đưa mông về phía người khác.
"Nằm thẳng!" Trì Sính cảnh cáo.
Ngô Sở Úy dựng ngón giữa lên: "Không mắc lừa anh, đừng mơ lừa tôi cử động, tôi rõ quá rồi!"
Trì Sính nghẹn muốn xuất huyết, bắn ra đầy tay, Túi Dấm Nhỏ cũng kinh sợ, cha nuôi làm sao vậy? Phun nhiều nòng nọc như thế làm bạn với mình!! Trì Sính ôm Túi Dấm Nhỏ qua, dịu dàng xoa đầu đó, lại liếc mắt nhìn cái mông to đối diện, quả nhiên vẫn là cục cưng rắn của hắn ngoan nhất.
Nửa đêm, Ngô Sở Úy tỉnh dậy đi nhà xí, mò mẫm leo lên giường Trì Sính.
Y không phải cố ý, quả thật là mơ mơ hồ hồ, không tìm đúng chỗ.
Trì Sính thoáng chốc mở to mắt.
Ông đây nghía mông cậu đã nửa đêm, vừa mới cảm thấy buồn ngủ, cậu lại chạy lên giường tôi giày vò? Không hề nói quá, dương v*t vừa mềm đi không bao lâu của Trì Sính lại đứng lên lần nữa, chỉ cách mật khẩu nó khát vọng đã lâu chưa đến 3 cm, chỉ cần quyết tâm, tư vị tiêu hồn đó sẽ lập tức đến.
Ngô Sở Úy lầm bầm vài tiếng, cất vang giọng không chút dấu hiệu.
"Anh trông cho kỹ vào đó!"
Khi tiếp tục lắng nghe, tiếng ngáy dịu nhẹ trôi nổi trong không khí, ai kia đang ngủ rất ngon.
Không cần nói, tên ngu ngốc này khẳng định đang ăn kẹo đường trong mộng.
Ngô Sở Úy không biết, một câu nói mớ trong lúc vô thức của mình đã khiến tim Trì Sính hoàn toàn mềm đi.
Một đêm này thật sự là khó chịu cho Trì Sính.
Đá y xuống giường? Không nỡ. Ôm lấy? Vậy chắc chắn nửa đường sẽ làm luôn. Sờ không được chạm không được, ngủ không được nhìn không được, cuối cùng ký thác hy vọng lên người Túi Dấm Nhỏ, hai kẻ mắt to trừng mắt nhỏ.
Trì Sính: Y chiếm cứ địa bàn của mày, mày phải phản kích chứ! Mày không phải rất giỏi vụ này sao? Quấn chặt y, quấn thật chặt vào, bức y lên giường đối diện, mau lên!
Túi Dấm Nhỏ uốn người, mò ra chính giữa hai người, lắc lắc cái đuôi, dưới ánh mắt nóng bỏng chăm chú của Trì Sính, vút một cái lao lên người hắn, quấn cổ hắn, vòng hết vòng này đến vòng khác.
Trì Sính mài răng, mẹ nó, tao bảo mày quấn y! Mày quấn tao làm gì?
Ngô Sở Úy trộm liếc qua, tình cảnh đó khiến mắt y nóng lên, Trì Sính tựa vào đầu giường, gương mặt như được đẽo khắc dính mấy giọt mồ hôi, chân mày nhô lên, đôi mắt như ưng nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, bên trong tràn đầy tình dục. Vật lớn giữa chân đứng thẳng thật cao, thô to chắc nịch, không biết có bao nhiêu người từng bị thứ này giày vò kêu cha gọi mẹ, mong nhớ vấn vương...
Nhưng có người, lại ghét bỏ như giẻ rách, còn dùng đôi mắt to như hạt châu liếc qua.
"Quay đầu đi!"
Lần trước Trì Sính ép Ngô Sở Úy nhìn, là để kích thích y, nhục nhã y. Hiện tại không muốn để y thấy, sợ bị ánh mắt nóng bỏng đó thiêu sạch ý chí. Hắn đã thao Ngô Sở Úy trên mấy ngàn mấy trăm lần trong đầu từ lâu rồi, chỉ chưa có hành động thực tiễn thôi. Trì đại thiếu luôn là người quả cảm, đã suy nghĩ thì sẽ thực thi, chỉ có lần này là ngoại lệ.
Nghĩ không thông đoán không được, chỉ là một tên trọc thiếu tâm nhãn, thao rồi thì có sao? Thao mông xuất huyết, quậy nát ruột, phải khóc kêu... không phải là chuyện vô cùng bình thường sao? Sao đến khi đụng phải y thì lại trở nên luyến tiếc như thế chứ?
Trì Sính nghẹn một bụng lửa, động tác trên tay càng hung hãn, như sắp sửa vuốt ra lửa.
Ngô Sở Úy nhìn chằm chằm vào bức tường màu trắng, lầm bầm: Anh ta thật muốn... sống cùng mình sao?
Cảm thấy không đành, lại quay đầu qua.
"Để tôi giúp anh."
Đổi lấy một tiếng quát: "Ở yên đó."
Ngô Sở Úy đã ngồi dậy.
"Anh không cần lo lắng, tôi tự nguyện mà, sẽ không dính dáng đến vấn đề bạn tình."
Trì Sính âm thầm mài răng, tổ tông sống à! Cậu đừng giày vò nữa! Cậu nhìn tôi như thế, tôi sẽ muốn thao cậu, cậu ghé lại gần tôi, không phải tự tìm chết sao?
"Động đậy chút nữa thì thao ngay không thương lượng."
Phịch một cái cắm lại giường, đưa lưng về phía Trì Sính.
Đây chính là bản chất đặc trưng của thẳng nam, y vĩnh viễn cảm thấy jj quan trọng nhất, thế là đưa mông về phía người khác.
"Nằm thẳng!" Trì Sính cảnh cáo.
Ngô Sở Úy dựng ngón giữa lên: "Không mắc lừa anh, đừng mơ lừa tôi cử động, tôi rõ quá rồi!"
Trì Sính nghẹn muốn xuất huyết, bắn ra đầy tay, Túi Dấm Nhỏ cũng kinh sợ, cha nuôi làm sao vậy? Phun nhiều nòng nọc như thế làm bạn với mình!! Trì Sính ôm Túi Dấm Nhỏ qua, dịu dàng xoa đầu đó, lại liếc mắt nhìn cái mông to đối diện, quả nhiên vẫn là cục cưng rắn của hắn ngoan nhất.
Nửa đêm, Ngô Sở Úy tỉnh dậy đi nhà xí, mò mẫm leo lên giường Trì Sính.
Y không phải cố ý, quả thật là mơ mơ hồ hồ, không tìm đúng chỗ.
Trì Sính thoáng chốc mở to mắt.
Ông đây nghía mông cậu đã nửa đêm, vừa mới cảm thấy buồn ngủ, cậu lại chạy lên giường tôi giày vò? Không hề nói quá, dương v*t vừa mềm đi không bao lâu của Trì Sính lại đứng lên lần nữa, chỉ cách mật khẩu nó khát vọng đã lâu chưa đến 3 cm, chỉ cần quyết tâm, tư vị tiêu hồn đó sẽ lập tức đến.
Ngô Sở Úy lầm bầm vài tiếng, cất vang giọng không chút dấu hiệu.
"Anh trông cho kỹ vào đó!"
Khi tiếp tục lắng nghe, tiếng ngáy dịu nhẹ trôi nổi trong không khí, ai kia đang ngủ rất ngon.
Không cần nói, tên ngu ngốc này khẳng định đang ăn kẹo đường trong mộng.
Ngô Sở Úy không biết, một câu nói mớ trong lúc vô thức của mình đã khiến tim Trì Sính hoàn toàn mềm đi.
Một đêm này thật sự là khó chịu cho Trì Sính.
Đá y xuống giường? Không nỡ. Ôm lấy? Vậy chắc chắn nửa đường sẽ làm luôn. Sờ không được chạm không được, ngủ không được nhìn không được, cuối cùng ký thác hy vọng lên người Túi Dấm Nhỏ, hai kẻ mắt to trừng mắt nhỏ.
Trì Sính: Y chiếm cứ địa bàn của mày, mày phải phản kích chứ! Mày không phải rất giỏi vụ này sao? Quấn chặt y, quấn thật chặt vào, bức y lên giường đối diện, mau lên!
Túi Dấm Nhỏ uốn người, mò ra chính giữa hai người, lắc lắc cái đuôi, dưới ánh mắt nóng bỏng chăm chú của Trì Sính, vút một cái lao lên người hắn, quấn cổ hắn, vòng hết vòng này đến vòng khác.
Trì Sính mài răng, mẹ nó, tao bảo mày quấn y! Mày quấn tao làm gì?
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận