Danh sách Chapter

Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

Nếu nói thông minh, thì phải tính đến Ngô Sở Úy, người ta tuyệt đối không đuổi Túi Dấm Nhỏ xuống giường, mà trực tiếp đút cho mười mấy con chim béo mập. Túi Dấm Nhỏ no đến mức da bụng cũng sắp nổ, ánh mắt đờ đẫn nhìn hai người trên giường, cả động đậy cũng lười.

"Má, đừng chen!" Ngô Sở Úy bực bội đẩy Trì Sính ra.

Vốn là một chiếc giường đơn, thêm vào thân hình khôi ngô của Trì Sính, hai người có thể nằm được mới lạ. Trì Sính vừa lên giường, đã đùn Ngô Sở Úy vào trong, mặt Ngô Sở Úy cũng dính lên tường luôn rồi, có thể không nóng sao?

"Đừng chen nữa được không?" Lại gầm lên.

Trì Sính có thể bị tiếng gầm này chấn trụ sao? Tiếp tục đè ép cái bánh nhân thịt người này, Ngô Sở Úy nhịn hết nổi, cuối cùng trực tiếp vùng lên, nằm ngửa trên người Trì Sính. Không lầm đâu, là nằm ngửa chứ không phải nằm sấp. Cái ót gối lên mặt Trì Sính, mái tóc lộn xộn cố ý cọ qua cọ lại trên mặt Trì Sính. Còn cho rằng làm thế thật giải hận biết bao, nhưng thật ra người ta đang rất sảng khoái.

Mùi hương của dầu gội bình thường, nhưng lại rất dễ chịu, Trì Sính vùi mặt vào trong mớ tóc của Ngô Sở Úy. Ngô Sở Úy rõ ràng cứng người một chút, y còn đang đợi Trì Sính đạp y xuống, ai ngờ hai tay hắn lại vòng lên mới chết.

"Đại Bảo." Trì Sính nhẹ gọi.

Ngô Sở Úy khô giọng ừ một tiếng.

"Ngày mai tôi phải cùng lãnh đạo đi công tác, tính ra phải bốn năm ngày mới về được."

Ngô Sở Úy không có cảm giác gì quá lớn, đi thì đi đi, anh đi rồi, tôi có thể nghỉ ngơi mấy ngày, làm chút việc chính sự.

Trì Sính lại nói: "Nhạc Duyệt cũng đi cùng tôi."

Nghe được câu này, Ngô Sở Úy rõ ràng cứng người. Tuy đã có tâm lý chuẩn bị từ trước, thậm chí cũng tính được chuyện này là do mình thúc đẩy, nhưng lời nói ra từ miệng Trì Sính, đột nhiên lại trở nên khác lạ.

Trầm mặc mất một lúc mới mở miệng, "Tốt lắm, coi như đi nghỉ mát."

Ngô Sở Úy đoán không sai, sau khi gửi tin nhắn đó, tính hướng của Trì Sính đã trở thành tâm bệnh của Chung Văn Ngọc. Bà ta trước tiên là tìm đến lãnh đạo của Trì Sính, hỏi lịch trình gần đây, đặc biệt xin cho con trai cơ hội đi công tác, thật ra chính là nghỉ mát trá hình. Sau lại tìm đến Trì Sính, quấn chặt không tha bảo hắn mang theo Nhạc Duyệt, Trì Sính không đồng ý, Chung Văn Ngọc sẽ vừa khóc vừa nháo.

Thật ra, Trì Sính biết chuyện đi công tác là bị cố ý sắp xếp, cũng biết Chung Văn Ngọc lo lắng cái gì. Nhưng hắn không ngờ được, sau lưng còn có một kẻ xúi bẩy, hiện tại đang nằm trong lòng mình, ôm lòng bực bội.

"Đại Bảo." Trì Sính gọi một tiếng.

Ngô Sở Úy lăn xuống khỏi người Trì Sính, tiếp tục nằm lên giường, lần này Trì Sính lại chen với y, bất luận hắn chen thế nào y cũng không lên tiếng nữa, chỉ chơi xấu dán dính lên tường.

Trì Sính biết tán tỉnh, biết trêu chọc, biết uy hiếp, biết cưỡng ép... cái gì cũng rành, nhưng hắn chỉ thiếu duy nhất món công phu này, đó chính là dỗ dành. Đời này chưa từng dỗ ai, chưa từng xin lỗi, ngay cả một câu nhận sai cũng không biết nói.

Nhưng lại cứ có người chọt trúng điểm yếu của hắn.

Mặt Ngô Sở Úy bị véo mạnh, giọng nói thấp trầm vang lên sau lưng.

"Giận rồi?"

Mặt đen, mày nhíu, môi mím, mắt trợn trắng, còn trâng tráo đáp một câu: "Vẫn rất tốt đây!!"

Người sau lại hỏi: "Tốt vậy sao cậu không nhìn tôi một cái?"

Ngô Sở Úy há miệng, hận không thể cắn rớt một miếng tường.

"Lười nhìn anh! Không thích nhìn anh!"

Nói xong, cả người liền bị lật lại như cái bánh xèo, áo ngủ không biết vị vặn ra mấy đường cong, chỉ còn một sợi dây cột ở eo, lồng ngực phanh rộng. Ánh mắt Trì Sính nóng bỏng nhìn mảnh đất đó, cánh tay sờ lên, cũng là ngực, của Trì Sính thì chắc nịch khỏe mạnh, của Ngô Sở Úy thì dẻo dai mà tràn đầy đàn hồi, khi xoa cảm giác rất tốt.

"Anh thôi làm mấy trò này đi." Ngô Sở Úy đẩy tay Trì Sính đi.

Trì Sính ngậm môi Ngô Sở Úy, hừ nói: "Cậu thích được làm thế, tại sao tôi không thể làm?"

Tiếng thở dóc của Ngô Sở Úy toàn bộ bị nuốt vào miệng Trì Sính.

"Trì Sính, tôi rất ghét anh!"

Trì Sính nắm hai cổ tay Ngô Sở Úy kéo lên trên đỉnh đầu, đầu lưỡi liếm từ xương quai xanh xuống nách, thấm ướt lông nách, còn hạ lưu dùng răng rứt ra, đầu lưỡi chui vào tàn phá ở lỗ chân lông. Ngô Sở Úy ngửa cổ lên, tiếng thở dốc khó nén còn lẫn với tiếng mắng chửi hỗn loạn, quanh quẩn liêu nhân bên tai.

"Toàn thân từ trên xuống dưới không có một chỗ thịt nào không lẳng lơ." Trì Sính bình luận.

Mặt Ngô Sở Úy đỏ lét, vừa muốn biện giải, miệng lại bị chặn lấy.

Có lẽ do thời gian trước đó thiếu "yêu" nghiêm trọng, tối nay Ngô Sở Úy không biết bị đùa bắn mấy lần, trước khi ngủ khóe mắt cũng ẩm ướt. Trì Sính biết trong lòng y vẫn còn tức giận, nhẹ xoa trán y nói: "Ai cũng có thể nổi giận với tôi, nhưng cậu thì không."

Ngô Sở Úy mơ mơ hồ hồ bạt lại một câu: "Tại sao?"

Trầm mặc rất lâu, Trì Sính mới mở miệng.

"Vì chỉ có cậu tức giận, tôi mới nóng lòng. Tôi đã đáp ứng cậu rồi, tất nhiên sẽ làm được."

Đáng tiếc, khi Trì Sính nói câu này, Ngô Sở Úy đã ngủ rồi.

Lâu lắm rồi mới nằm chung giường, ôm nhau mà ngủ.

Túi Dấm Nhỏ xem biểu diễn cực giới hạn suốt đêm, lúc này cũng đã tiêu hóa xong, lắc lắc cái đuôi trườn từ tủ đầu giường xuống, tìm một khe hở chui vào, cái đầu nhọn dán lên trán Ngô Sở Úy, vô thanh vô tức nhắm mắt lại.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận